The leper came to Him… – Suy niệm theo WAU ngày 12.01.2023

0

Nguồn: The Word Among Us, January, 2023
Phó tế Phaolô Vũ Đức Thành, SDD. chuyển ngữ

The leper came to Him, knelt down, and begged Him (Mk 1:40).

Under Jewish law, a person with leprosy wasn’t supposed to approach another person without a warning that he was coming. Yet the man in today’s Gospel reading not only came to Jesus but knelt down before him. He was clearly taking a risk. Why? Because he believed that Jesus could heal him.

This man’s humility and expectant faith provided the opening for Jesus to heal him-not only physically but emotionally and spiritually as well. Imagine the way the Lord might have looked into the man’s eyes as he knelt before him. The love and compassion in his gaze, the touch of his hand, and his words, “I do will it,” signified that Jesus received not only this man’s body but his heart, his whole person (Mark 1:41). Jesus loved him completely; he saw more than a man with leprosy; he saw a beloved child of God.

We don’t suffer from leprosy, but we are all in need of Jesus’ healing touch. We might be suffering from physical sickness, but we might also be struggling with a spiritual or emotional problem like fear, anxiety, a sinful habit, or trauma from the past. And we long for what the man with leprosy received: healing, acceptance, and God’s unconditional love and mercy.

The good news is that when you come to Jesus in humility and with faith, you can have just as tender an exchange with him as the man in today’s Gospel did. Jesus is already “moved with pity” for you, and he wants you to experience his personal love for you (Mark 1:41).

So tell Jesus about your pain-be it physical, emotional, or spiritual. Ask him questions and share your thoughts and feelings with him. This is how you “kneel down” with humble faith. Then ask him to heal you. Keep acknowledging your need and keep asking in faith. Your troubles may not dissolve instantly, but Jesus will pour his love into every area of your heart that is hurting. His love is the core healing we all need and desire, and this love will heal you, perhaps in ways you can’t even imagine.

“I kneel before you today, Lord. Come and heal me!”

Người cùi đến với Ngài, quỳ xuống và cầu xin Ngài (Mc 1,40)

Theo luật Do Thái, một người mắc bệnh phong không được đến gần người khác mà không có cảnh báo rằng người đó sẽ đến. Tuy nhiên, người cùi trong bài Tin mừng hôm nay không chỉ đến với Chúa Giêsu mà còn quỳ xuống trước mặt Ngài. Rõ ràng là anh ta đang mạo hiểm. Tại sao? Vì anh tin rằng Chúa Giêsu có thể chữa lành cho mình.

Sự khiêm nhường và đức tin mong đợi của người cùi này đã tạo cơ hội để Chúa Giêsu chữa lành cho anh ta – không chỉ về thể chất mà còn về mặt tình cảm và tâm linh nữa. Hãy tưởng tượng cách Chúa có thể đã nhìn vào mắt người cùi khi anh ta quỳ xuống trước mặt Ngài. Tình yêu thương và lòng trắc ẩn trong cái nhìn, cái chạm tay và lời nói của Ngài: “Tôi sẽ làm theo ý anh” biểu thị rằng Chúa Giêsu không chỉ đón nhận thể xác của người cùi này mà còn cả trái tim anh ta, cả con người của anh ta nữa (Mc 1,41). Chúa Giêsu đã yêu thương anh hoàn toàn; Ngài nhìn thấy nhiều hơn một người bị bệnh phong hủi; Ngài đã nhìn thấy một đứa con yêu dấu của Thiên Chúa.

Chúng ta không bị bệnh phong cùi, nhưng tất cả chúng ta đều cần sự cứu chữa của Chúa Giêsu. Chúng ta có thể đang phải chịu đựng bệnh tật về thể lý, nhưng chúng ta cũng có thể đang phải vật lộn với một vấn đề tinh thần hoặc cảm xúc như sợ hãi, lo lắng, một thói quen tội lỗi hoặc chấn thương trong quá khứ. Và chúng ta khao khát những gì người mắc bệnh phong cùi nhận được: sự chữa lành, sự chấp nhận, tình yêu thương và lòng thương xót vô điều kiện của Thiên Chúa.

Tin mừng là khi bạn đến với Chúa Giêsu trong sự khiêm nhường và với đức tin, bạn có thể trao đổi với Ngài một cách dịu dàng như người phong cùi trong Tin mừng hôm nay đã làm. Chúa Giêsu đã “động lòng thương xót” đối với bạn, và Ngài muốn bạn trải nghiệm tình yêu thương của Ngài dành cho bạn (Mc 1,41).

Vì vậy, hãy nói với Chúa Giêsu về nỗi đau khổ của bạn – có thể là thể lý, tình cảm hoặc tâm linh. Đặt câu hỏi cho Ngài và chia sẻ suy nghĩ và cảm xúc của bạn với Ngài. Đây là cách bạn “quỳ xuống” với đức tin khiêm tốn. Sau đó cầu xin Ngài chữa lành cho bạn. Tiếp tục thừa nhận nhu cầu của bạn và tiếp tục cầu xin trong niềm tin. Những muộn phiền của bạn có thể không tan biến ngay lập tức, nhưng Chúa Giêsu sẽ đổ tình yêu thương của Ngài vào mọi nơi trong trái tim bạn đang bị tổn thương. Tình yêu của Ngài là sự chữa lành tâm hồn mà tất cả chúng ta cần và mong muốn, và tình yêu này sẽ chữa lành cho bạn, có lẽ theo những cách mà bạn thậm chí không thể tưởng tượng được.

Lạy Chúa, hôm nay con quỳ gối trước Chúa. Xin hãy đến và chữa lành con!

Hr 3, 7-14
Ngày ngày anh em hãy khuyên bảo nhau bao lâu còn được gọi là ngày hôm nay (Hr 3,13)

For many of us, praying has become a familiar and comfortable routine. We have our favorite place to pray-maybe it’s a well-worn armchair or a particular pew in our church. And we have our favorite ways to pray, whether that includes praise and worship or praying the Rosary or just talking with the Lord.

But “comfortable” isn’t always the best thing when it comes to prayer. There can be a thin line between “comfortable” and “complacent.” So one way we can encourage ourselves and one another to keep moving forward with the Lord, as the author of Hebrews exhorts us, is to pray with other people.

This idea led one woman online, where she found a ten-minute virtual gathering taking place every evening during the nine days leading up to Pentecost. Participants recited a set of prayers, then spent a short time exchanging their own prayer intentions. Some asked for prayers to be more patient with their spouses; others asked for help overcoming common anxieties or temptations. Everyone in the group shared how this gathering helped them experience greater joy, a deeper sense of God’s presence in their lives, and renewed strength to follow the Lord. Coming together for prayer, they had “encouraged themselves”!

We might find praying this way a little challenging. For one thing, we might be hesitant to pray out loud for fear of sounding foolish. We also may not feel comfortable sharing our needs. Or we might be wondering how we can find the time in our schedules. But the rewards are more than worth it!

With a little creativity, you can find a few minutes to pray with someone. Perhaps you could set a time to call a friend every day or every week to spend just five minutes praying together on the phone. Or you could gather with some parishioners for a short time of prayer after daily Mass. You and your spouse might decide to pray together each night before going to bed. You could always ask the Holy Spirit to help you find the right approach. This small commitment can encourage you-and those you pray with-”today” and every day (Hebrews 3:13)!

“Lord, help me to find opportunities to pray with other people.”

Đối với nhiều người trong chúng ta, cầu nguyện đã trở thành một thói quen quen thuộc và thoải mái. Chúng ta có một nơi yêu thích để cầu nguyện – có thể đó là một chiếc ghế bành cũ kỹ hoặc một băng ghế đặc biệt trong nhà thờ của chúng ta. Và chúng ta có những cách cầu nguyện yêu thích của mình, cho dù đó là ngợi khen và thờ phượng hay cầu nguyện bằng Kinh Mân Côi hay chỉ nói chuyện với Chúa.

Nhưng “thoải mái” không phải lúc nào cũng là điều tốt nhất khi cầu nguyện. Có thể có một ranh giới mong manh giữa “thoải mái” và “tự mãn”. Vì vậy, một cách chúng ta có thể khuyến khích bản thân và người khác tiếp tục tiến bước với Chúa, như tác giả sách Do Thái khuyên chúng ta, là cầu nguyện với người khác.

Ý tưởng này đã khiến một phụ nữ lên mạng, nơi cô ấy tìm thấy một cuộc tụ họp ảo kéo dài 10 phút diễn ra vào mỗi buổi tối trong suốt chín ngày trước Lễ Ngũ Tuần. Những người tham gia đọc một loạt lời cầu nguyện, sau đó dành thời gian ngắn để trao đổi ý định cầu nguyện của họ. Một số xin lời cầu nguyện để kiên nhẫn hơn với người phối ngẫu của họ; những người khác yêu cầu giúp đỡ vượt qua những lo lắng hoặc cám dỗ thông thường. Mọi người trong nhóm đã chia sẻ cách thức buổi họp mặt này đã giúp họ trải nghiệm niềm vui lớn hơn, cảm nhận sâu sắc hơn về sự hiện diện của Chúa trong cuộc sống của họ và sức mạnh mới để theo Chúa. Đến với nhau để cầu nguyện, họ đã “tự khích lệ mình”!

Chúng ta có thể thấy việc cầu nguyện theo cách này hơi khó khăn. Trước hết, chúng ta có thể ngần ngại cầu nguyện lớn tiếng vì sợ nghe có vẻ ngớ ngẩn. Chúng ta cũng có thể không cảm thấy thoải mái khi chia sẻ nhu cầu của mình. Hoặc chúng ta có thể tự hỏi làm thế nào chúng ta có thể tìm thấy thời gian trong lịch trình của mình. Nhưng phần thưởng còn hơn cả giá trị nó!

Với một chút sáng tạo, bạn có thể tìm được vài phút để cầu nguyện với ai đó. Có lẽ bạn có thể sắp đặt thời gian để gọi điện cho một người bạn mỗi ngày hoặc mỗi tuần để cùng nhau cầu nguyện qua điện thoại chỉ trong năm phút. Hoặc bạn có thể tụ họp với một số giáo dân trong một thời gian ngắn để cầu nguyện sau Thánh lễ hàng ngày. Bạn và người phối ngẫu của bạn có thể quyết định cầu nguyện cùng nhau mỗi tối trước khi đi ngủ. Bạn luôn có thể cầu xin Chúa Thánh Thần giúp bạn tìm ra phương pháp phù hợp. Cam kết nhỏ này có thể khích lệ bạn – và những người bạn cầu nguyện cùng – “hôm nay” và mọi ngày (Hr 3,13)!

Lạy Chúa, xin giúp con tìm cơ hội để cầu nguyện với người khác.

Comments are closed.

phone-icon