GIỜ CHẦU CỦA THIẾU NHI THÁNH THỂ
Thứ Năm ngày 02.03.2017 – thứ năm sau lễ tro
1. Dấu Thánh giá – Hát Kinh Chúa Thánh Thần
2. Đặt Mình Thánh
3. Hát: Con thờ lạy hết tình
4. Lời nguyện mở đầu
Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, chúng con cảm tạ Chúa vì Chúa đã sáng kiến ở lại với chúng con dưới hình bánh rượu, để hiện diện với nhân loại và trao ban tình yêu cứu độ cho mọi người. Chúa ơi, trong buổi chiều tà này, chúng con xin đặt trong tay Chúa thân xác, sự sống và linh hồn của chúng con. Chúng con xin dâng lên Chúa tình yêu nhỏ bé và hạn hẹp của từng thiếu nhi Thánh Thể Chúa đây. Xin Chúa mở lòng chúng con, để chúng con luôn biết hướng về Chúa và tìm kiếm Chúa.
Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể! Hòa với nhịp sống của Giáo Hội và của Giáo xứ trong Mùa Chay Thánh, mùa chiến đấu thiêng liêng với chiến dịch Vượt qua chính mình. Qua Lời Chúa hôm nay đưa chúng con được mời gọi bỏ mình, vác thập giá mình hằng ngày mà theo Chúa. Điều này thật không dễ với chúng con, xin cho chúng con tình yêu và sự đỡ nâng của Chúa nhờ đó chúng con dám hy sinh bỏ mình, theo chân Chúa trên hành trình lữ thứ.
Hát: Lời hằng sống
(Xin mời cộng đoàn đứng)
5. Đọc Tin Mừng : Lc 9, 22-25
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Con Người phải đau khổ nhiều, bị các vị Kỳ lão, các Thượng tế, và các Luật sĩ khai trừ và giết chết, nhưng ngày thứ ba Người sẽ sống lại”.
Chúa nói với mọi người rằng: “Ai muốn theo Ta, hãy bỏ mình, vác thập giá mình hằng ngày mà theo Ta. Vì chưng, ai muốn giữ mạng sống mình, thì sẽ mất; còn ai mất mạng sống vì Ta, sẽ được sống. Vậy nếu con người được lời lãi cả thế gian, mà phải thiệt mất mạng sống, thì được ích gì?” Đó là lời Chúa.
(Xin mời cộng đoàn ngồi)
6. Suy niệm:
Cuộc sống là một chuỗi những lựa chọn. Mà chọn thì phải bỏ, bỏ cái kia để được cái này. Mùa Chay là thời gian chúng ta xét mình lại về những lựa chọn của mình.
Chúa Giêsu cho biết rõ con đường của Chúa là con đường dẫn tới vinh quang phục sinh, nhưng trước đó phải qua đau khổ của thập giá; và ai muốn đi theo Ngài thì cũng phải đi qua con đường thập giá, phải vác thập giá hằng ngày.
Chúng ta, những người Kitô hữu, đang bước theo Chúa Giêsu, chúng ta không thể đi con đươcng khác. Từ bỏ mình la từ bỏ những tính mê nết xấu tội lỗi mình. Từ khi nguyên tổ phạm tội, con người luôn hướng về điều xấu, mà Thiên Chúa thì muỗn kéo chúng ta lên để hướng về sự thánh thiện, cho nên cần phải chiến đấu không ngừng để lựa chọn đúng.
Bỏ mình còn có nghĩa tích cực là quên mình đi vì Chúa và vì anh em. Quên mình vì nghĩ đến kẻ khác, muốn phục vụ kẻ khác; quên mình vì muốn sống tha thứ, nhịn nhục và yêu thương. Con người sinh ra vốn ích kỷ, muốn sống quên mình vì Chúa vì anh em thật là khó, cần phải có ơn Chúa, cần phải biết chạy đến với Chúa; cần phải có một đời sống Phúc âm.
Đồng thời với bỏ mình, là vác thập giá mình. Nhiều người hiểu thập giá đời mình là những rủi ro, bệnh hoạn, những bất hạnh trong cuộc sống. Nhưng thập giá của mỗi người chúng ta còn là những cuộc chiến chống lại mọi khuynh hướng xấu, tội lỗi trong ta; thập giá của mỗi người còn là những tương quan với những con người bất toàn hằng ngày ta tiếp xúc.
Thập giá là những bổn phận phải chu toàn hàng ngày : bổn phận của một người cha người me, của vợ của chồng , của con cái, của nghề nghiệp mình…. Như một vận động viên leo núi, để lên cao, người ấy phải tốn nhiều sức lực và mồ hôi, có khi còn kèm thêm máu và nước mắt. Nhưng đổi lại, người ấy được hưởng niềm vui chinh phục đỉnh cao. Nếu ngại khổ ngại khó, người ấy sẽ đứng mãi dưới chân núi mà ôm ấp giấc mộng không thành. Muốn thành công thành đạt phải đổ mồ hôi, phải thức đêm phải cố gắng. Thành công không thể có cho những ai lười biếng, nhút nhát.
Thập giá thì nặng nề, nhưng ơn Chúa đủ cho ta, và tất cả sẽ trở nên nhẹ nhàng trong tình yêu. Câu chuyện sau đây là minh họa điều này:
Một hôm, chúa Giêsu hiện ra cho hai trong số các môn đệ của ngài, đưa họ đến đầu một đường rồi trao cho mỗi người một cây thánh giá giống nhau và nói: “mỗi người các con hãy vác thánh giá này và đi đến cuối đường trước mặt, thầy sẽ đợi các con ở đó “. nói xong, Chúa biến đi. và hai môn đệ bắt đầu vác lấy thánh giá của mình.
Người thứ nhất xem ra vác nhẹ nhàng, chân rảo bước mỗi lúc một nhanh. nội trong ngày, anh đã đến cuối đường và vui mừng gặp chúa giêsu đã đứng chờ sẵn ở đó. Còn người thứ hai thì mãi chiều hôm sau mới đi hết con đường, xem ra anh mệt mỏi, không còn vác, nhưng kéo lê thánh giá mỗi lúc một nặng thêm, làm anh gần kiệt sức. vừa gặp ngài, anh phàn nàn ngay: Chúa đối xử bất công quá, Chúa cho con cây thánh giá nặng, còn anh kia Chúa cho thánh giá nhẹ, nên anh đã đến trước con lâu như vậy.
Gương mặt vui tươi của Chúa bỗng trở nên nghiêm nghị, ngài nói: “Này con, ta không đối xử bất công đâu, hai cây thánh giá giống nhau và nặng như nhau. con đừng trách thánh giá nặng nhẹ, nó trở nên nặng là vì tâm hồn con ngay từ đầu và trong suốt quãng đường ta đã chỉ, con luôn than phiền và càng than phiền thì thánh giá càng trở nên nặng nề. Người bạn đồng hành của con đến trước vì tâm hồn lúc nào cũng tràn đầy yêu thương.
Những khổ sở mà đời chúng ta phải chịu cũng giống như một bó củi rất to và rất nặng. Chắc chắn chúng ta vác không nổi. Nhưng Thiên Chúa đã thương tháo dây bó củi đó ra, rồi chia nó ra để mỗi ngày chỉ chất lên vai ta một khúc thôi. Hôm sau một khúc nữa, và hôm sau tiếp tục… Cuối cùng ta cũng vác xong hết bó củi. Nhiều người lại không làm như thế. Họ chẳng những họ chất lên vai khúc củi của hôm nay mà còn thêm vào đó khúc củi của hôm qua và khúc củi của ngày mai. Lạ gì họ không vác nổi !” (John Newton).
Xin ban cho con đủ tình yêu, được ơn can đảm và quảng đại, để con hăng hái vác thập giá hằng ngày mà tiến bước theo Chúa. Xin Chúa cho con hiểu và sống lời Chúa dạy: “Ai liều mất mạng sống mình vì tôi, thì sẽ cứu được mạng sống ấy“. A-men
7. Hát: Dẫn con từng bước
8. Lời nguyện:
Lạy Chúa Giêsu, Con Thiên Chúa
Chúa đã làm người như chúng con,
nên Chúa hiểu gánh nặng của phận người.
Cuộc đời đầy cạm bẫy mời mọc
mà con người lại yếu đuối mong manh.
Hạnh phúc thường được trộn bằng nước mắt,
và giữa ánh sáng,
cũng có những bóng mờ đe dọa.
Lạy Chúa Giêsu,
nếu có lúc con mệt mỏi và xao xuyến,
xin nhắc con nhớ rằng trong Vườn Dầu
Chúa đã buồn muốn chết được.
Nếu có lúc con thấy bóng tối bủa vây,
xin nhắc con nhớ rằng trên thập giá
Chúa đã thốt lên : Sao Cha bỏ con ?
Xin nâng đỡ con, để con đừng bỏ cuộc.
Xin đồng hành với con, để con không cô đơn.
Xin cho con yêu đời luôn
dù đời chẳng luôn đáng yêu.
Xin cho con can đảm
đối diện với những thách đố
vì biết rằng cuối cùng
chiến thắng thuộc về người
có niềm hy vọng lớn hơn.
Amen.
9. Hát: Này con là đá
10. Hát: Phút linh thiêng
11. Phép lành MTC
12. Hát tạ: Hãy quay về.
Sr. Maria Bích Mai