Nếu tay ngươi làm cớ cho ngươi phạm tội thì hãy chặt bỏ nó đi – SN theo WAU ngày 27.02.2025

0

Nguồn: The Word Among Us, February 2025
Lm. Phaolô Vũ Đức Thành, SDD. chuyển ngữ

The thought of getting rid of your hand, foot, or eye to avoid sinning sounds rather extreme—and yes—even grotesque. Yet we can relate to the frustration of desperately wanting to just cut sin out of our lives. At the same time, we know that missing some body parts—or other elements we attribute to sin—would not keep sin from entering back into our lives.

But here’s one way to cut sin out of your life: look at it as a missed opportunity to love. Rather than trying to remove every potential cause of sin, try putting more effort into using your hands and eyes and feet to honor the Lord and to serve the people around you. Remember the famous quote attributed to St. Teresa of Ávila:

Christ has no body now but yours. No hands, no feet on earth but yours. Yours are the eyes through which he looks compassion on this world. Yours are the feet with which he walks to do good. Yours are the hands through which he blesses all the world.

Holiness, like sinfulness, can become a habit, but you have to work diligently at it and aggressively seek God’s help and grace. Investing time in prayer, adding positive structure to your day, and looking for ways to be Christ’s body on earth might take a little extra planning and effort. But with practice, you will find that your hands are too busy to sin. Your feet will have so many places to go that you won’t have time to wander from the Lord. Your eyes will be too occupied looking for opportunities to serve.

Don’t stop there! Take a look at how you use your money, your time, even your hobbies. Instead of using them for yourself, look for ways that you can use them to be Christ to others.

By focusing on turning opportunities to sin into opportunities to love others, you will begin to feel your whole body—especially your heart—reorienting itself toward Christ. Gradually, your hands and eyes and feet will become instruments of service rather than instruments of sin.

“Lord, help me find ways to use everything you have given me to love you and serve your people.”

Ý nghĩ loại bỏ bàn tay, bàn chân hoặc mắt của bạn để tránh tội lỗi nghe có vẻ cực đoan – vâng – thậm chí còn kỳ cục. Tuy nhiên, chúng ta có thể liên tưởng đến sự thất vọng khi bất lực muốn loại bỏ tội lỗi ra khỏi cuộc sống của mình. Đồng thời, chúng ta biết rằng việc thiếu một số bộ phận cơ thể – hoặc các yếu tố khác mà chúng ta gán cho tội lỗi – sẽ không ngăn cản tội lỗi xâm nhập trở lại cuộc sống của chúng ta.

Nhưng đây là một cách để loại bỏ tội lỗi ra khỏi cuộc sống của bạn: hãy coi đó như một cơ hội bị bỏ lỡ để yêu thương. Thay vì cố gắng loại bỏ mọi nguyên nhân tiềm ẩn của tội lỗi, hãy cố gắng nỗ lực hơn để sử dụng tay chân và mắt của bạn để tôn vinh Chúa và phục vụ những người xung quanh bạn. Hãy nhớ câu nói nổi tiếng được cho là của thánh Teresa Avila:

Đức Kitô không có thân thể bây giờ mà là của bạn. Không có tay, không có chân trên trái đất mà là của bạn. Đôi mắt của bạn là đôi mắt trắc ẩn mà Ngài nhìn thế giới này. Đôi chân của bạn là đôi chân mà Ngài bước đi để làm điều tốt. Đôi tay của bạn là đôi tay mà qua đó Ngài ban phúc lành cho tất cả thế giới.

Sự thánh thiện, giống như tội lỗi, có thể trở thành một thói quen, nhưng bạn phải siêng năng thực hiện nó và tích cực tìm kiếm sự giúp đỡ và ân sủng của Thiên Chúa. Đầu tư thời gian vào cầu nguyện, thêm cấu trúc tích cực cho ngày sống của bạn và tìm cách trở thành thân thể của Đức Kitô trên trái đất có thể tốn thêm một chút kế hoạch và nỗ lực. Nhưng khi thực hành, bạn sẽ thấy rằng đôi tay của bạn quá bận rộn để phạm tội. Đôi chân của bạn sẽ có rất nhiều nơi để đi đến nỗi bạn sẽ không có thời gian để đi xa khỏi Chúa. Đôi mắt của bạn sẽ quá bận rộn để tìm kiếm cơ hội để phục vụ.

Nhưng đừng dừng lại ở đó! Hãy xem cách bạn sử dụng tiền bạc, thời gian, thậm chí cả sở thích của mình. Thay vì sử dụng chúng cho chính mình, hãy tìm những cách bạn có thể sử dụng chúng để trở thành Đức Kitô cho người khác.

Bằng cách tập trung vào việc biến cơ hội phạm tội thành cơ hội để yêu thương người khác, bạn sẽ bắt đầu cảm thấy toàn bộ cơ thể mình – đặc biệt là trái tim – định hướng lại về phía Đức Kitô. Dần dần, tay, mắt và chân của bạn sẽ trở thành công cụ phục vụ hơn là công cụ của tội lỗi.

Lạy Chúa, xin hãy giúp con tìm cách sử dụng tất cả những gì Chúa đã ban cho con để yêu mến Chúa và phục vụ dân Chúa. 

Đừng dựa vào sức lực của con… Đừng ỷ được tha thứ mà khinh nhờn (Hc 5,2. 5)

Making presumptions about people can often land us in trouble—and that’s especially true when we make presumptions about God! This is what Ben Sira, the author of the Book of Sirach, warns against in today’s first reading.

Ben Sira shows us two main ways we can fall into such a trap. One is to presume that we can save ourselves. He warns those who are rich and powerful not to rely on these qualities because they “will be no help on the day of wrath” (Sirach 5:1-2; 8). No matter how many material goods we have, no matter how gifted we are, we need the Lord. When we slip into an attitude of self-sufficiency, we inevitably fall.

The second is to presume on God’s mercy. Sirach writes, “Of forgiveness, be not overconfident, adding sin upon sin” (5:5). Yes, the Lord is kind and merciful, but to receive his forgiveness, we need to repent and ask for the grace not to sin again.

The problem with both types of presumption—which the Catechism calls “sins against hope” (2092)— are that they diminish the power of the cross in our lives. If we think we can save ourselves, then we didn’t need Jesus to die for us. And if we presume that he will forgive us even when we willfully sin again and again, then we cheapen the cost of his sacrifice. We take too lightly the depths of his suffering in the shedding of his blood.

The remedy for slipping into such attitudes is to recall the lengths to which God went to save us. Recall that Jesus came to earth and died for you. He came so that you could be reconciled with his Father. He rose from the dead and poured out his Spirit so that you could have all the grace you need to follow him.

Today, gaze at a crucifix and tell the Lord—out loud if possible—how thankful you are that he suffered and died so that you might live. The cost of his sacrifice was so great. May we never take it for granted!

“Lord, help me always remember what you have done for me!”

Việc đưa ra giả định về mọi người thường có thể khiến chúng ta gặp rắc rối – và điều đó đặc biệt đúng khi chúng ta đưa ra giả định về Chúa! Đây là điều mà Ben Sira, tác giả Sách Huấn ca, cảnh báo trong bài đọc một hôm nay.

Ben Sira chỉ cho chúng ta hai cách chính để chúng ta có thể rơi vào cái bẫy như vậy. Một là cho rằng chúng ta có thể tự cứu mình. Ông cảnh báo những người giàu có và quyền lực không nên dựa vào những phẩm chất này vì chúng “sẽ không giúp ích gì trong ngày thịnh nộ” (Hc 5,1-2; 8). Cho dù chúng ta có bao nhiêu của cải vật chất, cho dù chúng ta có tài năng đến đâu, chúng ta vẫn cần Chúa. Khi chúng ta rơi vào thái độ tự mãn, chúng ta chắc chắn sẽ sa ngã.

Thứ hai là cho rằng mình có lòng thương xót của Chúa. Sách Huấn ca viết, “Được tha thứ, đừng quá tự tin, mà thêm tội vào tội” (5,5). Đúng vậy, Chúa nhân từ và thương xót, nhưng để nhận được sự tha thứ của Ngài, chúng ta cần phải ăn năn và cầu xin ơn không phạm tội nữa.

Vấn đề với cả hai loại tự phụ – mà Sách Giáo lý gọi là “tội chống lại hy vọng” (2092) – là chúng làm giảm sức mạnh của thập giá trong cuộc sống của chúng ta. Nếu chúng ta nghĩ rằng mình có thể tự cứu mình, thì chúng ta không cần Chúa Giêsu chết vì chúng ta. Và nếu chúng ta cho rằng Ngài sẽ tha thứ cho chúng ta ngay cả khi chúng ta cố tình phạm tội hết lần này đến lần khác, thì chúng ta đã hạ thấp giá trị của sự hy sinh của Ngài. Chúng ta coi nhẹ mức độ đau khổ sâu sắc của Ngài khi Ngài đổ máu.

Biện pháp khắc phục để tránh rơi vào những thái độ như vậy là nhớ lại những chặng đường mà Chúa đã đi để cứu chúng ta. Hãy nhớ rằng Chúa Giêsu đã đến thế gian và chết vì bạn. Ngài đến để bạn có thể hòa giải với Cha của Ngài. Ngài đã sống lại từ cõi chết và đổ Thánh Thần của Ngài để bạn có thể có tất cả ân sủng mà bạn cần để theo Ngài.

Hôm nay, hãy nhìn vào cây thánh giá và nói với Chúa – nếu có thể, hãy nói to lên – bạn biết ơn biết bao vì Ngài đã chịu đau khổ và chết để bạn có thể sống. Giá của sự hy sinh của Ngài quá lớn. Mong chúng ta đừng bao giờ coi đó là điều hiển nhiên!

Lạy Chúa, xin giúp con luôn nhớ những gì Chúa đã làm cho con!

Comments are closed.

phone-icon