Lm. Anmai, CSsR
1. MỞ ĐẦU
– Hát dẫn nhập: Chọn bài hát phù hợp để khai mạc buổi chầu, như: “Con Thờ Lạy Chúa”
– Lời dẫn nhập:
Lạy Chúa Giêsu, Con đến trước Ngài với lòng biết ơn và khẩn cầu, Nhớ lời Tin Mừng hôm nay – khi Ngài về quê, giảng dạy trong hội đường, và mặc dù những người xung quanh không hiểu hết ân sủng của Ngài, thì Ngài vẫn ban cho chúng con sự sống mới qua những phép lạ của tình yêu thương.
Lạy Chúa, xin giúp con mở rộng trái tim, để không bị mê muội như những người trong quê của Ngài, biết nhận ra sự hiện diện kỳ diệu của Ngài trong mỗi khoảnh khắc đời sống. Xin ban cho con đức tin vững vàng, để dù trong những lúc vấp ngã, con luôn nhìn thấy ánh sáng của Chúa dẫn lối, và biết ơn những ơn lành Ngài ban cho qua Bí Tích Thánh Thể.
Xin Chúa ban cho con sự khôn ngoan để hiểu rõ lời dạy của Ngài, và lòng khiêm nhường để nhận lấy mọi phép lạ dù chúng đến từ những nguồn không ngờ. Nhân danh Chúa Giêsu, con dâng lên Ngài lòng trung thành và sự kính yêu sâu sắc, để mỗi lần đến gần Ngài qua Thánh Thể là dịp được làm mới tâm hồn, được sống trong ân sủng và yêu thương vô bờ của Ngài.
Xin Chúa dẫn dắt con qua giờ chầu Thánh Thể này, mở rộng đôi mắt tâm linh con để nhìn thấy và cảm nhận ơn cứu độ Ngài, cho đời con tràn đầy niềm tin, hy vọng và lòng biết ơn.
2. TÔN VINH THÁNH THỂ
Lạy Chúa Giêsu, Đấng Hiện Diện Trong Thánh Thể, trong giờ chầu Thánh Thể này, chúng con khiêm nhường tụ họp trước Món Mầu Quý Báu của Ngài, nơi Ngài hiện hữu một cách thiêng liêng và bất biến. Nhớ lại lời Chúa trong Tin Mừng theo Mt 13,54-58 – khi Ngài dạy trong hội đường ở quê hương mình, mà vì lòng thiếu đức tin nên người dân không nhận ra vinh quang thật của Ngài – chúng con càng cảm nhận sâu sắc ơn tình yêu vô bờ của Đấng Cứu Độ.
Lạy Chúa, dù ở nơi thân thuộc nhất, lòng người đôi khi mù quáng với điều siêu việt, nhưng qua Thánh Thể, Ngài mời chúng con vượt lên trên sự nghi ngại, mở rộng trái tim đón nhận ánh sáng của đức tin và ân sủng. Xin cho chúng con được sống trong sự trọn vẹn của lòng thành kính, để mỗi khoảnh khắc trước Món Mầu Quý Báu lại trở thành nguồn sống, nguồn sức mạnh để chúng con yêu thương và sống theo gương Chúa.
Lạy Chúa, xin dạy chúng con biết nhận ra Ngài không chỉ ở những phép lạ xa vời, mà còn hiện hữu trong từng hạt bánh và giọt rượu – biểu hiện của sự hy sinh, của tình yêu chân thành đã cứu rỗi nhân loại. Xin ban cho chúng con đức tin vững vàng, mở lòng đón nhận ơn lành, và biết trân trọng món quà thiêng liêng ấy trong cuộc sống hằng ngày.
Chúng con nguyện sống mãi trong ánh sáng của Thánh Thể, để qua mỗi giây phút, lòng chúng con được làm mới, được chữa lành và được tiếp thêm sức mạnh để trở thành những người truyền tải yêu thương và đức tin đến mọi người xung quanh.
Kính xin dâng mọi lời tôn vinh, mọi cảm tạ và mọi niềm tin vào Chúa – Đấng vĩnh cửu, Mầu Nhiệm Thánh này này, đến muôn đời.
Hát: “Đây Nhiệm Tích” hoặc một bài hát Thánh Thể phù hợp.
3. LẮNG NGHE LỜI CHÚA
LỜI CHÚA: Mt 13,54-58
Đức Giêsu về quê, giảng dạy dân chúng trong hội đường của họ, khiến họ sửng sốt và nói: “Bởi đâu ông ta được khôn ngoan và làm được những phép lạ như thế? Ông không phải là con bác thợ sao? Mẹ của ông không phải là bà Ma-ri-a; anh em của ông không phải là các ông Gia-cô-bê, Giô-xếp, Si-môn và Giu-đa sao? Và chị em của ông không phải đều là bà con lối xóm với chúng ta sao? Vậy bởi đâu ông ta được như thế? ” Và họ vấp ngã vì Người. Nhưng Đức Giêsu bảo họ: “Ngôn sứ có bị rẻ rúng, thì cũng chỉ là ở chính quê hương mình và trong gia đình mình mà thôi.” Người không làm nhiều phép lạ tại đó, vì họ không tin.
SUY NIỆM
Trong khoảnh khắc lặng yên của giờ Chầu, lòng ta như được mời gọi dừng lại, lắng nghe tiếng gọi nhẹ nhàng của ơn Chúa giữa cuộc sống hối hả và nhộn nhịp. Hình ảnh Đức Giêsu trở về quê, ngồi giảng dạy trong hội đường thân quen của dân làng, khiến ta nhớ rằng ngay giữa nơi ta từng coi là “đã biết rõ” thì điều kỳ diệu của Thiên Chúa vẫn luôn hiện hữu. Người – đứa con của một gia đình bình dị, của những con người mà chúng ta từng cùng chia sẻ từng bước đi, lại tỏa sáng với ơn khôn ngoan và sức mạnh thần kỳ khiến cả cộng đồng không thể hiểu nổi. Sự ngạc nhiên ấy không chỉ là của những ai đã từng chứng kiến phép lạ của Người, mà còn là lời nhắc nhở rằng, trong những điều quen thuộc, chúng ta dễ dàng bỏ qua ánh sáng thiêng liêng đang chực chờ để soi rọi con đường đời. Những câu hỏi đầy băn khoăn của dân làng – “Bởi đâu ông ta được khôn ngoan và làm được những phép lạ như thế? Ông không phải là con bác thợ sao? Mẹ của ông không phải là bà Ma-ri-a; anh em của ông không phải là các ông Gia-cô-bê, Giô-xếp, Si-môn và Giu-đa sao? Và chị em của ông không phải đều là bà con lối xóm với chúng ta sao?” – vang lên như tiếng vang vọng của sự e dè, của những định kiến khó tan biến. Họ không thể tin rằng người đã cùng họ lớn lên, người mà họ từng xem là “bình thường” lại có thể sở hữu một ơn đặc biệt, một sức mạnh đến từ Thiên Chúa vượt ngoài mọi giới hạn của lẽ thường. Qua đó, lời giảng của Người như một lời mời gọi nhẹ nhàng nhưng sâu sắc, nhắc nhở mỗi chúng ta rằng đức tin không chỉ được tìm thấy ở những nơi xa lạ, kỳ diệu mà còn tồn tại ẩn mình trong những mảnh ghép quen thuộc của cuộc sống hàng ngày.
Trong tâm hồn mỗi người, sự quen thuộc đôi khi lại trở thành cái bẫy khiến chúng ta mất đi khả năng nhận diện những điều thiêng liêng. Người dân quê, khi quá trân trọng những gì đã từng quen thuộc, đã để lòng mình bị bao trùm bởi những định kiến cũ kỹ, khiến cho những phép màu của Thiên Chúa trở nên mờ nhạt, khó có thể nhìn ra. Chính sự vấp ngã ấy của họ – không phải do họ thiếu tâm, mà bởi vì trong lòng họ đã mất đi khả năng ngạc nhiên trước những điều mới mẻ – lại trở thành bài học quý giá cho mỗi chúng ta. Đôi khi, khi lòng ta đã quen với những gì bình thường, ta dễ dàng bỏ qua những điều kỳ diệu chỉ đang chờ đón để được nhận ra. Những định kiến, những nhận thức hạn hẹp về con người và cuộc sống làm ta không còn đủ “mắt” để thấy được ơn Chúa hiện hữu ở đâu mà không ngờ tới. Chính trong sự vấp ngã của dân làng, ta nhận ra rằng, ngay cả những ngôn sứ, dù có sức mạnh thiêng liêng, cũng chỉ thực sự được công nhận khi xuất hiện ngoài chính môi trường quen thuộc của họ.
Nhìn vào câu chuyện ấy, lòng mỗi người trở nên bồi hồi khi nhận ra rằng, có biết bao điều kỳ diệu đang ẩn mình trong những khoảnh khắc giản dị của cuộc sống. Đức Giêsu, mặc dù đến từ chính nơi mà dân làng từng biết rõ, nhưng lại mang trong mình sự sáng tạo của Thiên Chúa, vượt lên trên mọi giới hạn của nhận thức thông thường. Sự hiện hữu của Người trong lòng quê hương không chỉ là biểu hiện của sức mạnh thần kỳ, mà còn là lời nhắc nhở về tầm quan trọng của đức tin chân thành, của một lòng mở rộng và một tâm hồn không bị ràng buộc bởi những khuôn mẫu cũ kỹ. Chúng ta, trong cuộc sống hiện đại, cũng thường tự mải mê với những thói quen, những niềm tin đã hình thành từ lâu đến mức khó có thể nhận ra rằng, ngay trong những điều bình dị, Thiên Chúa vẫn đang hoạt động, mang lại sự thay đổi và hạnh phúc cho mỗi con người. Lời giảng của Đức Giêsu dường như khẽ nói rằng, “Đừng để sự quen thuộc làm mờ đi ánh sáng của ơn Chúa; hãy mở lòng và để con mắt của đức tin được sáng ngời, để thấy rằng mọi điều kỳ diệu đều đang hiện hữu quanh ta.”
Giờ Chầu là thời điểm để mỗi chúng ta dừng lại, để quét bỏ đi những lớp bụi của sự tự mãn và định kiến, để nhìn lại chính bản thân và cả những mảnh ghép của cuộc đời. Trong những phút giây tĩnh lặng ấy, ta được mời gọi trở về với chính con người mình, để cảm nhận được sự hiện diện của Thiên Chúa trong từng hơi thở, trong từng khoảnh khắc trôi qua. Cũng như dân làng không dám tin vào khả năng phi thường của người con trong chính gia đình mình, đôi khi chúng ta cũng dễ quên mất rằng, ơn Chúa không đến từ những dấu hiệu hào nhoáng, mà ẩn mình trong những điều giản dị nhất. Có lẽ, trong những lúc bận rộn, khi tâm trí ta bị cuốn theo dòng chảy của thời gian, ta đã không còn đủ nhạy cảm để cảm nhận được những phép màu nhỏ bé nhưng đầy ý nghĩa – từ một nụ cười nhẹ nhàng, từ một lời an ủi tràn đầy yêu thương, hay từ những khoảnh khắc đơn sơ mà tâm hồn được sưởi ấm. Đức Giêsu đến với dân làng của mình như một lời nhắc nhở thiêng liêng rằng, sự hiện hữu của Thiên Chúa không hề bị giới hạn bởi không gian hay thời gian, mà luôn ẩn hiện trong từng hơi thở của cuộc sống, chỉ chờ đợi những trái tim biết mở ra để đón nhận.
Cảm xúc lẫn lộn của dân làng – giữa sự ngạc nhiên, hoài nghi và thậm chí là ghen tỵ – như một hình ảnh phản chiếu của chính cuộc đời con người, khi mà trong lòng mỗi người đều tồn tại những vết nứt do những định kiến cũ kỹ gây nên. Những vết nứt ấy, dù nhỏ bé, nhưng lại có sức mạnh ngăn cản ta nhìn thấy sự thật rực rỡ của ơn Chúa. Lòng người, khi quá quen thuộc với những gì đã có, thường tự cho rằng mình không cần gì thêm, không cần phải mở lòng đón nhận những điều mới mẻ. Nhưng chính sự tự mãn ấy lại khiến ta trở nên mù quáng trước những điều kỳ diệu, trước ánh sáng thiêng liêng vốn đang rạng ngời khắp nơi. Trong giây phút đó, khi ta nhìn vào gương của dân làng, ta như được nhắc nhở rằng, đức tin chân thật không phải là thứ có thể mua bán hay trao đổi, mà là món quà vô giá chỉ có thể đến từ sự khiêm nhường, từ lòng biết ơn và từ sự tin tưởng không điều kiện vào Thiên Chúa. Sự hiện hữu của Đức Giêsu giữa chính cộng đồng quen thuộc ấy là lời mời gọi mỗi người hãy dám nhìn nhận lại bản thân, hãy dám bộc lộ lòng mình trước ơn Chúa mà không sợ bị phán xét bởi những định kiến đã ăn sâu trong tâm trí.
Trong những lúc đêm tối của linh hồn, khi mọi điều tưởng chừng như buồn bã, trống rỗng và thiếu vắng niềm tin, ta lại cần nhớ rằng, ngay trong những điều đơn giản nhất, Thiên Chúa vẫn đang hiện hữu và luôn sẵn sàng ban cho ta sức mạnh để vượt qua mọi thử thách. Hình ảnh Đức Giêsu – người con của một gia đình bình thường nhưng lại mang trong mình sức mạnh của Thiên Chúa – như một ngọn đèn soi sáng giữa đêm tối, nhắc nhở ta rằng, dù ta có thể bị lạc lối trong những định kiến hay những thói quen cũ, chỉ cần lòng ta mở rộng và sẵn sàng đón nhận, ánh sáng của ơn Chúa sẽ luôn tìm đường đến bên ta. Chính trong khoảnh khắc ấy, khi ta dừng lại để lắng nghe, ta sẽ nhận ra rằng, những điều kỳ diệu không chỉ đến từ những sự kiện lớn lao mà còn được ẩn chứa trong từng chi tiết nhỏ bé của cuộc sống, trong từng cái chạm nhẹ của yêu thương, trong từng lời nói an ủi của bạn bè, và cả trong sự im lặng đầy thiêng liêng của chính thời khắc hiện tại.
Mỗi chúng ta, dù có thể đôi khi cảm thấy mình chỉ là một phần nhỏ bé trong biển đời rộng lớn, nhưng thật vậy, Thiên Chúa luôn chọn con người để ban cho những ân sủng to lớn, để giúp ta nhận ra rằng, dù xuất phát từ đâu, dù ta có vẻ ngoài “thường người”, trong lòng mỗi người luôn tiềm ẩn một ngọn lửa thiêng liêng – ngọn lửa của đức tin, của hy vọng và của tình yêu vô bờ bến. Sự hiện diện của Đức Giêsu trong hội đường của dân làng không chỉ đơn thuần là một biểu hiện của phép lạ, mà còn là lời khẳng định rằng, ơn Chúa không bao giờ phân biệt, không bao giờ chỉ dành cho những người nổi bật, mà luôn dành cho tất cả mọi người, cho dù họ có thuộc về đâu, có được biết đến qua những mối quan hệ thân thuộc hay không. Chính vì vậy, trong giờ Chầu này, lòng ta nên được thanh lọc, nên được mở rộng để đón nhận những điều mới mẻ, để từ đó thấy rằng, ánh sáng của Thiên Chúa không hề giới hạn bởi bất kỳ định kiến nào, mà luôn sẵn sàng tỏa sáng, dẫn dắt ta vượt qua mọi bế tắc, mọi ranh giới của tâm hồn.
Trong từng giây phút khi ta ngồi lại trong sự tĩnh lặng, lòng ta như được mời gọi trở về với cội nguồn của chính mình, trở về với chính đức tin vốn dĩ đã được gieo mầm từ thuở bé. Những ký ức về quá khứ, về những hình ảnh quen thuộc, có thể từng làm ta cảm thấy ấm áp, nhưng cũng có thể là rào cản khiến ta không dám bước ra khỏi vùng an toàn. Nhưng khi nhớ lại hình ảnh Đức Giêsu – người đã dám dấn thân, dám để ánh sáng của Thiên Chúa bộc lộ ngay giữa chính cộng đồng thân thuộc – ta nhận ra rằng, chỉ cần lòng ta mở rộng và sẵn sàng đón nhận, ta cũng có thể trở thành những “người truyền lửa” của ơn yêu thương, của niềm tin bất diệt. Cũng như tiếng gọi thiêng liêng vang lên từ lời giảng của Người, ta dần nhận ra rằng, mỗi khoảnh khắc của cuộc sống đều chứa đựng một phép màu, một dấu hiệu cho thấy rằng, dù có lúc chúng ta bị lạc lõng trong những định kiến và thói quen cũ, Thiên Chúa vẫn luôn hiện hữu, luôn chờ đợi để ban cho ta sự thay đổi, để làm mới tâm hồn và đưa ta trở về với nguồn sống thiêng liêng.
Giữa những lúc mệt mỏi và đầy thử thách, ta hãy nhớ rằng, sự hiện hữu của Đức Giêsu giữa cộng đồng không chỉ là biểu hiện của sức mạnh thần kỳ mà còn là minh chứng cho sự gần gũi của Thiên Chúa với mỗi con người. Dù là trong sự quen thuộc của gia đình, bạn bè hay những mối quan hệ xung quanh, ơn Chúa luôn sẵn sàng đến với ta, chỉ cần ta biết mở lòng, chỉ cần ta dám nhìn nhận lại những điều đã từng được cho là “bình thường”. Đó là lời nhắc nhở rằng, đức tin chân thật không chỉ được đo bằng những thành tựu hay những dấu hiệu hào nhoáng, mà còn được thể hiện qua cách ta biết sống, biết yêu thương và biết trân trọng từng khoảnh khắc được ban cho. Khi ta bước qua những rào cản của định kiến, khi lòng ta được giải phóng khỏi những giới hạn của sự quen thuộc, ta sẽ thấy được rằng, ánh sáng của Thiên Chúa luôn tỏa rạng, soi sáng cho mọi bước đi, cho mọi ước mơ và cho mọi khát khao được sống một cuộc đời trọn vẹn, chan chứa ơn lành và yêu thương.
Trong sự yên bình của giờ Chầu, ta dần nhận ra rằng, mỗi người đều có thể là một kênh truyền của ơn Chúa, có thể trở thành nguồn cảm hứng cho những ai đang tìm kiếm niềm tin giữa những khó khăn, giữa những thử thách của cuộc sống. Hãy để tâm hồn ta được sưởi ấm bởi tình yêu của Thiên Chúa, để những vết thương cũ dần lành lặn, để những định kiến đã mòn mỏi bị thay thế bằng niềm tin tươi mới, bởi vì chính trong sự khiêm nhường và chân thành, ta mới có thể nhận ra giá trị thực sự của cuộc sống. Và như lời của Đức Giêsu – “Ngôn sứ có bị rẻ rúng, thì cũng chỉ là ở chính quê hương mình và trong gia đình mình mà thôi” – dù có lúc chúng ta không được công nhận hay bị hiểu lầm bởi những người thân quen, thì vẫn luôn có một sức mạnh thiêng liêng bên trong, một ánh sáng không bao giờ tắt, sẵn sàng dẫn dắt ta trên con đường của đức tin và yêu thương.
Giữa những ồn ào và bận rộn của cuộc sống hiện đại, giờ Chầu như một phút giây dừng lại, nhắc ta rằng, bên trong từng con người luôn tồn tại một cõi lòng cần được chắp thêm ơn lành, được tiếp thêm sức mạnh để vượt qua mọi giới hạn của định kiến và tự mãn. Ta hãy cùng nhau dâng trọn tâm hồn, dâng lên Thiên Chúa những lời nguyện cầu chân thành, để rằng trong từng hơi thở, trong từng khoảnh khắc, ta luôn nhớ rằng, ơn Chúa không chỉ hiện hữu ở những nơi xa lạ, mà còn luôn tràn đầy trong những điều giản dị, trong những mối quan hệ thân thuộc mà đôi khi ta lại quá dễ dàng bỏ qua. Khi lòng ta được đánh thức bởi niềm tin mãnh liệt, ta sẽ thấy rằng, mỗi ngày trôi qua đều chứa đựng một phép màu, một dấu hiệu của sự sống mới, của một khởi đầu tươi sáng hơn. Và rồi, trong sự yên tĩnh của tâm hồn, ta sẽ nhận ra rằng, dù cho thế gian có bao nhiêu rối ren, những định kiến cũ kỹ vẫn không thể cản bước được ánh sáng thiêng liêng của Đấng Cứu Rỗi, người luôn luôn mời gọi ta trở về với chính nguồn sống bất tận của ơn yêu thương.
Hãy để giây phút này trở thành thời khắc của sự thức tỉnh, khi mà tâm hồn ta dần trở nên trong sáng, trở nên nhạy cảm hơn với những dấu hiệu kỳ diệu của Thiên Chúa, dù chúng xuất hiện trong những điều nhỏ nhặt nhất. Hãy để sự quen thuộc không còn là rào cản mà trở thành cầu nối, để từ đó ta được trải nghiệm sự phong phú của đức tin, được cảm nhận sự ấm áp của tình yêu thương và được tiếp thêm sức mạnh cho mỗi bước đi trên con đường của sự sống. Chính trong sự kết hợp giữa những điều đã quen thuộc và những điều mới mẻ, giữa quá khứ và hiện tại, ta mới thực sự hiểu được rằng, ánh sáng của Thiên Chúa không bao giờ dập tắt, mà luôn rực rỡ, luôn dẫn lối cho ta vượt qua mọi khó khăn và thử thách.
Giữa bao la của vũ trụ và dòng chảy của thời gian, mỗi con người đều được ban cho một cơ hội để tìm lại chính mình, để sống một cuộc đời thật trọn vẹn dưới ánh sáng của đức tin. Và khi ta nhớ lại hình ảnh của Đức Giêsu – người con của một gia đình bình dị, nhưng lại được ban cho sự khôn ngoan và sức mạnh thần kỳ – ta càng nhận ra rằng, mỗi chúng ta dù xuất phát từ đâu, dù đã quen thuộc với những mối quan hệ thân thuộc, vẫn có thể trở nên đặc biệt nhờ vào ơn Chúa. Sự hiện diện của Người trong đời sống của dân làng không chỉ là một phép màu, mà còn là lời hứa rằng, chỉ cần ta biết mở lòng, chỉ cần ta dám bước ra khỏi vùng an toàn của những định kiến, ta sẽ được ban cho sức mạnh để sống một cuộc đời đầy hy vọng, đầy ý nghĩa và chan chứa tình yêu thương thiêng liêng.
Và thế, khi ta rời xa thời gian của giờ Chầu, hãy mang theo trong lòng mình hình ảnh ấy – hình ảnh của một đức tin sống động, của một ơn yêu thương vô bờ bến, và của một ánh sáng không bao giờ tắt. Hãy để nó trở thành nguồn động viên, nguồn cảm hứng để mỗi ngày của ta luôn tràn đầy niềm tin, luôn sẵn sàng đón nhận những điều kỳ diệu, dù là trong những điều đơn giản nhất. Bởi lẽ, chỉ khi lòng ta thật sự mở rộng, chỉ khi ta dám buông bỏ những định kiến cũ kỹ, ta mới có thể cảm nhận được rằng, ngay giữa cuộc sống quen thuộc nhất, Thiên Chúa vẫn luôn hiện hữu, luôn chờ đợi để ban cho ta sự sống mới, sự an ủi và niềm hy vọng mãnh liệt. Và đó chính là điều thiêng liêng nhất – rằng dù ta có vấp ngã, dù ta có chậm trễ nhận ra, ánh sáng của Chúa sẽ luôn dẫn dắt ta trở về với nguồn sống của đức tin, của tình yêu và của sự an lành.
5. LỜI NGUYỆN NGẮN
Lạy Chúa Giêsu, trong giờ Chầu Thánh Thể này, con dâng trọn lòng tạ ơn vì Ngài đã sống và dạy dỗ chúng con qua lời Tin Mừng hôm nay. Nhớ rằng Ngài, dù không được người dân quê Ngài công nhận, vẫn luôn kiên định trên con đường Thiên Chúa giao ban cho, con xin được học theo lòng dũng cảm và đức tin vững vàng của Ngài.
Xin ban cho con sức mạnh để vượt qua mọi định kiến, hiểu lầm của nhân gian, và luôn sống trong ánh sáng của tình yêu Chúa ban. Như Ngài đã dạy, hãy để lòng chúng con tràn đầy lòng biết ơn, sự tha thứ và yêu thương, để qua đó con trở thành sứ giả của hòa bình và niềm tin.
Lạy Chúa, trong khoảnh khắc thiêng liêng này, xin con mở lòng đón nhận ơn Chúa, để ơn cứu độ luôn soi sáng và dẫn dắt con trên mỗi bước đường đời.
6. CẦU NGUYỆN CHUNG
– Hát xen giữa: “Lòng Chúa Xót Thương”
– Lời nguyện chung:
Lạy Chúa, Nhìn vào ví dụ của Đức Giêsu, xin dạy chúng con khiêm nhường, để không bao giờ vội vàng đánh giá người khác qua vẻ bề ngoài. Xin ban cho chúng con đức tin vững bền, để chúng con luôn nhận ra ơn phước ẩn hiện của Ngài trong từng con người và trong cuộc sống hàng ngày.
Lạy Chúa, Trong lúc chúng con suy niệm Tin Mừng, xin mở rộng lòng, để được đón nhận ánh sáng của Ngài. Giúp chúng con không để những định kiến cũ kỹ cản trở sự nhận biết chân thật về quyền năng và tình yêu của Ngài.
Lạy Chúa, Nhờ gương mặt yêu thương của Đức Giêsu, xin dạy chúng con biết yêu thương, trân trọng và tha thứ cho mọi người xung quanh. Xin ban cho chúng con sức mạnh để vượt qua mọi định kiến, nhận ra rằng mỗi con người đều là sứ giả của ơn Chúa.
Lạy Chúa, nhìn lại sự nghiệp giảng dạy của Đức Giêsu ngay trong gia đình, xin dạy chúng con sống theo lời Ngài, biết yêu thương và vun đắp sự giao hòa trong gia đình và cộng đồng. Xin giúp chúng con trở thành công cụ của hòa bình, lan tỏa ánh sáng của đức tin nơi mọi nơi.
7. THINH LẶNG VÀ GẶP GỠ CHÚA
Thinh lặng chiêm ngắm: Mời cộng đoàn dành vài phút thinh lặng, đặt hết tâm hồn trước Chúa Thánh Thể, nói chuyện với Ngài và dâng lên Ngài những ưu tư, nguyện ước của bản thân.
8. KẾT THÚC VÀ PHÉP LÀNH THÁNH THỂ
– Hát: Tùy chọn
– Phép lành Thánh Thể: Linh mục hoặc phó tế ban Phép lành Thánh Thể.
9. LỜI CẢM TẠ
Lạy Chúa Giêsu, trong khoảnh khắc linh thiêng này, chúng con cúi đầu trong lòng biết ơn và tôn kính Ngài, Đấng đã đến giữa chúng con với ánh sáng của tình yêu và sự cứu rỗi. Nhìn lại Tin Mừng hôm nay (Mt 13,54-58), chúng con nhớ rằng, dù ở quê nhà của Ngài – nơi con người quen biết, lại đầy hoài nghi và không tin – Ngài vẫn đến với nhân loại bằng đức khôn ngoan và quyền năng phép lạ của Ngài.
Lạy Chúa, xin giúp chúng con đón nhận thông điệp của Ngài với tâm hồn mở rộng, vượt qua những định kiến và lối mòn quen thuộc, để luôn thấy được sự kỳ diệu trong từng phép lạ của Ngài. Xin ban cho chúng con đức tin vững vàng, để trong mọi hoàn cảnh, dù khi những điều quen thuộc làm chúng con nghi ngờ, lòng chúng con vẫn được thắp sáng bởi ánh sáng thiêng liêng từ Ngài.
Chúng con dâng lên Ngài lời cảm tạ chân thành vì ơn phúc của Ngài, vì sự hiện diện của Ngài trong mỗi bữa Thánh Thể, là nguồn sức sống và hy vọng vĩnh cửu. Khi giờ chầu Thánh Thể kết thúc, xin Ngài dẫn dắt chúng con theo con đường của sự thật, ánh sáng và tình thương, để từng bước chúng con được sống theo gương của Ngài, yêu thương và sẻ chia.
Lạy Chúa, xin ở bên chúng con, che chở và soi sáng mọi bước đi của chúng con. Chúng con dâng trọn lòng thành kính và biết ơn này vào tay Ngài, qua danh Chúa Giêsu Kitô. Amen.