Cầu nguyện liên lỉ

0

Chuyển ngữ: Sr. Maria Trần Thị Ngọc Hương
Theo Word Among Us

Pray without Ceasing

Jesus told them a parable about the necessity for them to pray always without becoming weary. He said, “There was a judge in a certain town who neither feared God nor respected any human being. And a widow in that town used to come to him and say, ‘Render a just decision for me against my adversary.’ For a long time the judge was unwilling, but eventually he thought, ‘While it is true that I neither fear God nor respect any human being, because this widow keeps bothering me, I shall deliver a just decision for her lest she finally come and strike me.’” The Lord said, “Pay attention to what the dishonest judge says. Will not God then secure the rights of his chosen ones who call out to him day and night? Will he be slow to answer them? I tell you, he will see to it that justice is done for them speedily. But when the Son of Man comes, will he find faith on earth?” (Luke 18:1-8)

The purpose of Jesus’ parable is clearly stated in the first sentence of this passage: the need to pray always. No matter how grim our circumstances, we should never give up praying.

Whether we have prayed once, twice, or countless times, and even if we find ourselves disheartened, we need an attitude of persistence, girded by obedience, to pray again and again.

The woman in this parable had three major liabilities that hindered her from obtaining justice. First, she was poor and could not afford to pay a bribe to the corrupt judge. Second, she was a woman. Women in first-century Palestine were second-class citizens, little better off than slaves, and had no power, authority, or influence. Third, she was a widow. In legal or public matters, a married woman’s husband would have to speak for her; a widow could not act as her own advocate.

Blinded by his corruption, the judge was cold and calculating and refused to recognize the woman’s plight. In view of her predicament, it would be perfectly logical to conclude that obtaining justice in this case would be nearly impossible. But Jesus challenges his listeners to consider that perfect logic could mask imperfect faith. Faith looks beyond what is seen and heard and persists with a desire of what can be. Jesus then offers the prescription for hope in the face of a hopeless dilemma. When we have made every effort within our power to correct a situation and its solution is beyond our control, we can surrender the burden and turn it over to God through persistent prayer.

The habit of persistent prayer takes the focus off the obstacle (in this case, the unjust judge) and places it on the solution (our just God). The judge of corruption and the God of justice are a study in contrasts. The judge cannot be trusted, is unjust, merciless, uncompassionate, and must be coerced or threatened to act. God can be trusted (see Psalm 62:8), is just (see Isaiah 45:21), is merciful (see Lamentations 3:22-23), and loves us unconditionally (see John 3:16).

The story also implies the following progression of spiritual growth: need causes us to pray, persistence in prayer strengthens our relationship with God, and intimacy with God leads to increased faith, which often results in a favorable answer to our prayer. Need is the primary motivator that drives us to God, whether it be illness, troubled relationships, job security, financial problems, or something else. We seek God and communicate our need through communal and personal prayer. Persistence in prayer breaks through the wall we sometimes build to distance ourselves from God and stirs a desire to be more deeply intimate with our creator. Intimacy with God is our love-response to his love-initiative and builds confidence, trust, and a strengthened faith. Answered prayer provides the courage to repeat the cycle when another need arises.

The final verses assure us that God will be our advocate when there is no one to defend our cause. He will surely and quickly hear and answer every prayer, for our good, in accord with his purpose and plan for our lives. We can rely on a loving God who has an eager, listening ear and a compassionate heart.

Hãy Cầu Nguyện Không Ngừng

Đức Giêsu kể cho các môn đệ dụ ngôn sau đây, để dạy các ông phải cầu nguyện luôn, không được nản chí. Người nói: “Trong thành kia, có một ông quan tòa. Ông ta chẳng kính sợ Thiên Chúa, mà cũng chẳng coi ai ra gì. Trong thành đó, cũng có một bà góa. Bà này đã nhiều lần đến thưa với ông: ‘Đối phương tôi hại tôi, xin ngài minh xét cho.’ Một thời gian khá lâu, ông không chịu. Nhưng cuối cùng, ông ta nghĩ bụng: ‘Dầu rằng ta chẳng kính sợ Thiên Chúa, mà cũng chẳng coi ai ra gì, nhưng mụ góa này quấy rầy mãi, thì ta xét xử cho rồi, kẻo mụ ấy cứ đến hoài, làm ta nhức đầu nhức óc.’” Rồi Chúa nói: “Anh em nghe quan tòa bất chính ấy nói đó! Vậy chẳng lẽ Thiên Chúa lại không minh xét cho những kẻ Người đã tuyển chọn, ngày đêm hằng kêu cứu với Người sao? Lẽ nào Người bắt họ chờ đợi mãi? Thầy nói cho anh em biết, Người sẽ mau chóng minh xét cho họ. Nhưng khi Con Người ngự đến, liệu Người còn thấy lòng tin trên mặt đất nữa chăng?”

Mục đích dụ ngôn của Chúa Giêsu được tuyên bố rõ ràng trong câu đầu tiên của đoạn này: cần phải cầu nguyện luôn luôn. Bất kể hoàn cảnh khó khăn ngặt nghèo thế nào, chúng ta đừng bao giờ từ bỏ cầu nguyện.

Cho dù chúng ta đã cầu nguyện một lần, hai lần hay vô số lần, và thậm chí nếu chúng ta thấy nản lòng, thì chúng ta cần một thái độ kiên nhẫn, được nâng đỡ bởi sự vâng phục, để cầu nguyện nhiều lần, cầu nguyện luôn luôn.

Người phụ nữ trong dụ ngôn này có ba cản trở lớn khiến bà khó đòi được công lý. Thứ nhất, bà là người nghèo nên không thể hối lộ cho quan toà tham nhũng. Thứ hai, bà là một phụ nữ. Phụ nữ ở nước Palestin vào thế kỷ thứ nhất là công dân hạng hai, không tốt hơn bao nhiêu so với nô lệ và họ không có quyền lực, thẩm quyền hay sự ảnh hưởng gì. Thứ ba, bà là một goá phụ. Đối với những vấn đề về pháp lý và công cộng, chồng của người phụ nữ đã lập gia đình phải lên tiếng thay cho bà; một goá phụ không thể hành động để bào chữa cho chính mình.

Mù quáng bởi sự tham nhũng hối lộ, ông quan toà đã lạnh nhạt, tính toán và từ chối thừa nhận hoàn cảnh khốn khổ của người phụ nữ này. Xét theo tình trạng khó khăn của bà, hoàn toàn hợp lý để kết luận rằng việc đạt được sự công bằng trong trường hợp này hầu như không thể. Nhưng Chúa Giêsu thách thức những người nghe Người xem xét rằng sự hợp lý hoàn hảo có thể che giấu đức tin chưa hoàn hảo. Đức tin nhìn xa hơn những gì được thấy và được nghe, và kiên trì với mong muốn đạt được những gì có thể xảy ra. Sau đó Chúa Giêsu đã đưa ra giải pháp hy vọng cho một tình thế tiến thoái lưỡng nan vô vọng. Khi chúng ta đã cố gắng hết sức để sửa chữa một tình huống và giải pháp của nó vượt ngoài khả năng, tầm kiểm soát của chúng ta, chúng ta có thể phó thác gánh nặng và hướng về Thiên Chúa bằng việc cầu nguyện kiên trì liên lỉ.

Thói quen cầu nguyện kiên trì liên lỉ đòi chúng ta đừng tập trung vào những cản trở (trong trường hợp này, là ông quan toà bất công) nhưng hướng vào giải pháp (chỉ Thiên Chúa chúng ta). Ông quan toà hối lộ và Thiên Chúa công minh là hai hình ảnh rất tương phản nhau. Ông quan toà không thể đáng tin, bất công, tàn nhẫn, vô tâm và phải bị ép buộc hay bị đe doạ mới hành động. Còn Thiên Chúa thì đáng tin tưởng (x. Tv 62,8), công minh (x. Is 45,21), giàu lòng thương xót (x. Ac 3,22-23) và hằng yêu thương chúng ta  cách vô điều kiện (x.Ga 3,16).

Câu chuyện cũng ám chỉ tiến trình phát triển đời sống tâm linh sau đây: nhu cầu thôi thúc chúng ta cầu nguyện, sự kiên nhẫn trong cầu nguyện củng cố mối tương của chúng ta với Thiên Chúa, và sự thân mật với Thiên Chúa dẫn đến đức tin gia tăng, kết quả thường là câu trả lời lợi ích cho lời cầu nguyện của chúng ta. Nhu cầu là động cơ trước tiên thúc đẩy chúng ta đến với Thiên Chúa, cho dù là bệnh tật ốm đau, các mối tương quan có vấn đề, sự ổn định công việc, những vấn đề về tài chính hoặc điều gì khác. Chúng ta tìm kiếm Thiên Chúa và giãi bày nhu cầu của chúng ta qua lời cầu nguyện chung và lời cầu nguyện cá nhân. Sự kiên trì trong cầu nguyện phá tan bức tường mà đôi khi chúng ta xây lên để giữ khoảng cách với Thiên Chúa và khơi lên một khát vọng trở nên thân mật gần gũi cách sâu sắc hơn với Đấng Tạo Hoá của chúng ta. Sự thân mật với Thiên Chúa là câu trả lời yêu thương của chúng ta đối với sáng kiến yêu thương của Người và dựng sự tự tin, tin tưởng và một đức tin được củng cố mạnh mẽ. Lời cầu nguyên được nhận lời mang lại sự can đảm để lặp lại chu trình khi nhu cầu khác nảy sinh.

Những câu sau cùng bảo đảm với chúng ta rằng Thiên Chúa sẽ là Đấng bào chữa của chúng ta khi không có ai bảo vệ chúng ta. Chắc chắn Người sẽ nhanh chóng nghe và đáp lại mọi lời cầu nguyện vì lợi ích của chúng ta, theo mục đích và kế hoạch của Người dành cho chúng ta. Chúng ta có thể cậy dựa vào một Thiên Chúa yêu thương luôn háo hức lắng nghe và có trái tim nhân hậu.

Comments are closed.

phone-icon