Lm. Giuse Vũ Thái Hòa
Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo Thánh Lu-ca (Lc 10, 1-12.17-20).
Khi ấy, Chúa Giê-su chỉ định bảy mươi hai môn đệ khác, và sai các ông cứ từng hai người một đi trước, vào tất cả các thành, các nơi mà chính Người sẽ đến. Người bảo các ông:
“Lúa chín đầy đồng mà thợ gặt lại ít. Vậy anh em hãy xin chủ mùa gặt sai thợ ra gặt lúa về. Anh em hãy ra đi. Này Thầy sai anh em đi như chiên con đi vào giữa bầy sói. Đừng mang theo túi tiền, bao bị, giày dép. Cũng đừng chào hỏi ai dọc đường. Vào bất cứ nhà nào, trước tiên hãy nói: “Bình an cho nhà này!” Nếu ở đó, có ai đáng hưởng bình an, thì bình an của anh em sẽ ở lại với người ấy; bằng không thì bình an đó sẽ trở lại với anh em. Hãy ở lại nhà ấy, và người ta cho ăn uống thức gì, thì anh em dùng thức đó, vì làm thợ thì đáng được trả công. Đừng đi hết nhà nọ đến nhà kia. Vào bất cứ thành nào mà được người ta tiếp đón, thì cứ ăn những gì người ta dọn cho anh em. Hãy chữa những người đau yếu trong thành, và nói với họ: “Triều Đại Thiên Chúa đã đến gần các ông”. Nhưng vào bất cứ thành nào mà người ta không tiếp đón, thì anh em ra các quảng trường mà nói: “Ngay cả bụi trong thành các ông dính chân chúng tôi, chúng tôi cũng xin giũ trả lại các ông. Tuy nhiên các ông phải biết điều này: Triều Đại Thiên Chúa đã đến gần”. Thầy nói cho anh em hay: trong ngày ấy, thành Xơ-đôm còn được xử khoan hồng hơn thành đó”.
Nhóm Bảy Mười Hai trở về, hớn hở nói: “Thưa Thầy, nghe đến danh Thầy, cả ma quỷ cũng phải khuất phục chúng con”. Đức Giê-su bảo các ông: “Thầy đã thấy Xa-tan như một tia chớp từ trời sa xuống. Đây, Thầy đã ban cho anh em quyền năng để đạp lên rắn rết, bọ cạp và mọi thế lực Kẻ Thù, mà chẳng có gì làm hại được anh em. Tuy nhiên, anh em chớ mừng vì quỷ thần phải khuất phục anh em, nhưng hãy mừng vì tên anh em đã được ghi trên trời”.
********
“Lúa chín đầy đồng mà thợ gặt lại ít. Vậy anh em hãy xin chủ mùa gặt sai thợ ra gặt lúa về.” Câu “Lúa chín đầy đồng” trong Tin Mừng hôm nay muốn nói với chúng ta điều gì? Thoạt nghe, chúng ta tưởng là Đức Giêsu muốn nói đến “tất cả các thành và các nơi” mà chính Người sẽ tới. Thật ra, cánh đồng lúa phải gặt, chính là toàn thế giới mà các môn đệ của Người sẽ khám phá ra sau ngày Chúa Thánh Thần hiện xuống. Con số các môn đệ được chọn chỉ có ý nghĩa tượng trưng. Theo truyền thống Do-thái và dựa theo chương 10 của sách Sáng Thế (con cháu của ông Nô-ê trở thành 72 dân tộc trên mặt đất), con số 72 ám chỉ tất cả các dân tộc trên thế giới. Ở đây, thánh sử Lu-ca muốn nói đến tính chất phổ quát của công cuộc truyền giáo mà chính Đức Giêsu đã rao giảng trong cuộc đời trần thế của Người. Ðó là cuộc truyền giáo không biên giới, vì các môn đệ được sai đến “tất cả các thành và các nơi.”
Trong việc truyền giáo, Đức Giêsu muốn các môn đệ phải sống tinh thần nghèo khó, không lệ thuộc vào vật chất, sống trong sự tin tưởng và phó thác hoàn toàn vào Chúa.
Dĩ nhiên, ơn gọi bao giờ cũng có tính cách cá nhân, nhưng việc truyền giáo luôn luôn có tính cách cộng đồng, vì các môn đệ được sai đi từng hai người một. Ai dấn thân trong việc loan báo Tin mừng phải vượt qua từ tinh thần riêng rẽ đến tinh thần liên đới trong sứ vụ. Làm sao những người theo chủ nghĩa cá nhân dám khẳng định rằng mình là thừa tác viên của hòa giải và hiệp thông được? Thật là mâu thuẫn!
Ðâu là việc ưu tiên của người thợ của Chúa? Thưa, đó là cầu nguyện: “Anh em hãy xin chủ mùa gặt sai thợ ra gặt lúa về.” Cầu nguyện xin Chúa sai thợ đi gặt lúa, xin Người sai chúng ta đi, đó là hoạt động tông đồ chính yếu mà mọi người có thể làm được. Cuộc đời của thánh nữ Têrêsa Hài Ðồng Giêsu là một bằng chứng cụ thể. Khi vào dòng kín ở Lisieux, nước Pháp. Sống trong đan viện, thánh nữ không hề ra ngoài hoặc đi truyền giáo ở các nơi xa xôi, thế mà Giáo Hội chọn thánh nữ làm thánh bổn mạng các xứ truyền giáo! Người ta thường cho rằng cầu nguyện là điều kiện tiên khởi để làm việc tông đồ và truyền giáo. Thực ra, cầu nguyện đã là một trong những hoạt động tông đồ này rồi. Cầu nguyện tức là đã loan truyền Tin Mừng. Chúng ta thường hay quên điều đó.
Chúa tạo dựng con người và cho con người tự do: tự do lắng nghe và thương yêu; tự do từ chối… Tin Mừng là con đường dẫn đến hạnh phúc, nhưng con đường này phải đi qua thập giá. Vì thế, chúng ta không ngạc nhiên khi có những người chùn bước và tháo lui. Là chứng nhân Tin Mừng, chúng ta thường không thấy kết quả rõ ràng trong những hoạt động truyền giáo của chúng ta, nhiều khi lại còn gặp sự thờ ơ, chế giễu và ngay cả sự chống đối. Điều đó không có gì lạ, vì cách đây hơn 2000 năm, Đức Giêsu đã báo trước điều này rồi: “Này Thầy sai anh em đi như chiên con đi vào giữa bầy sói.”
Sẽ không có mùa gặt nếu không có thợ gặt. Chúa luôn cần đến sự cộng tác của chúng ta. Do đó, Người không ngừng kêu gọị những người thợ ở mọi nơi, mọi thời làm việc cho cánh đồng của Chúa. Cũng vì lý do đó mà chúng ta cần cầu nguyện cho công cuộc truyền giáo. Cầu nguyện nhưng không than vãn, không lo lắng về những con số và những thống kê của những nhà kế toán và nhà xã hội học đã đưa ra.
Cầu nguyện cũng là mở rộng tâm hồn chúng ta, lắng nghe tiếng Chúa và có tinh thần sẵn sàng dấn thân. Dù ở hoàn cảnh nào, chúng ta cũng có thể là những người thợ mà chủ muốn sai chúng ta đi gặt. Trước đây, từ “thợ gặt” dành riêng cho những linh mục, tu sĩ và những nhà truyền giáo. Ðó là điều sai lầm. Vì truyền giáo thuộc về bản chất của người kitô hữu Tất cả chúng ta, mỗi người mỗi cách, đều được gọi làm việc cho cánh đồng truyền giáo. Ðể loan truyền Tin Mừng, không cần phải hiểu biết nhiều hoặc phải nói hay: đi thăm bệnh nhân, thăm người già yếu hoặc cô đơn, là đã đi truyền giáo rồi! Khi Chúa Giêsu sai các môn đệ đi rao giảng Tin Mừng, Người không bảo họ phải dạy các điều phải tin, các điều luật, nhưng nhấn mạnh đến thái độ cụ thể của thợ gặt: cách ăn mặc, hành trang, cách giao thiệp, v.v… Những nhà thừa sai, những người hoạt động tông đồ loan báo Nước Trời trước tiên qua cách sống của họ!
Khi chịu phép rửa tội, chúng ta đã được Chúa sai đi truyền giáo rồi. Trong mỗi thánh lễ, Chúa triệu tập chúng ta để ban ơn cho chúng ta, gia tăng niềm tin cậy của chúng ta, để sai chúng ta như những con chiên, những người thợ kiến tạo hòa bình giữa bầy sói, nghĩa là trong một thế giới thờ ơ, dửng dưng và nhiều hiềm thù.
Nếu Chúa là chủ gặt, tại sao chúng ta lại sợ hãi và lo lắng? Chúa giao phó cho chúng ta công việc truyền giáo. Ðồng thời Người ban cho chúng ta nhiều hồng ân để thực hiện điều đó. Chúng ta cũng đừng quên rằng sứ vụ truyền giáo là sứ vụ của Ðức Giêsu, và chúng ta chỉ là những người thợ, những người được sai đi. Do đó chúng ta phải làm thế nào để khi người ta nhìn vào chúng ta, họ nhận ra hình ảnh của Chúa.
Xin Chúa luôn ban ơn để chúng ta trở thành người thợ nhiệt thành xây dựng hòa bình và yêu thương nơi môi trường chúng ta đang sống. Amen.