Hãy đến thừa hưởng vương quốc đã dành sẵn cho ngươi – SN song ngữ Lễ Chúa Kitô Vua 2020

0

Sunday (November 26): Come.. inherit the kingdom prepared for you

Gospel Reading:  Matthew 25:31-46

    31 “When the Son of man comes in his glory, and all the angels with him, then he will sit on his glorious throne. 32 Before him will be gathered all the nations, and he will separate them one from another as a shepherd separates the sheep from the goats, 33 and he will place the sheep at his right hand, but the goats at the left.34 Then the King will say to those at his right hand, `Come, O blessed of my Father, inherit the kingdom prepared for you from the foundation of the world; 35 for I was hungry and you gave me food, I was thirsty and you gave me drink, I was a stranger and you welcomed me, 36 I was naked and you clothed me, I was sick and you visited me, I was in prison and you came to me.’
37 Then the righteous will answer him, `Lord, when did we see you hungry and feed you, or thirsty and give you drink? 38 And when did we see you a stranger and welcome you, or naked and clothe you? 39 And when did we see you sick or in prison and visit you?’ 40 And the King will answer them, `Truly, I say to you, as you did it to one of the least of these my brethren, you did it to me.’
41 Then he will say to those at his left hand, `Depart from me, you cursed, into the eternal fire prepared for the devil and his angels; 42 for I was hungry and you gave me no food, I was thirsty and you gave me no drink, 43 I was a stranger and you did not welcome me, naked and you did not clothe me, sick and in prison and you did not visit me.’ 44 Then they also will answer, `Lord, when did we see you hungry or thirsty or a stranger or naked or sick or in prison, and did not minister to you?’ 45 Then he will answer them, `Truly, I say to you, as you did it not to one of the least of these, you did it not to me.’ 46 And they will go away into eternal punishment, but the righteous into eternal life.”

Chúa Nhật     26-11         Hãy đến thừa hưởng vương quốc đã dành sẵn cho ngươi

Mt 25,31-46

31 “Khi Con Người đến trong vinh quang của Người, có tất cả các thiên sứ theo hầu, bấy giờ Người sẽ ngự lên ngai vinh hiển của Người.32 Các dân thiên hạ sẽ được tập hợp trước mặt Người, và Người sẽ tách biệt họ với nhau, như mục tử tách biệt chiên với dê.33 Người sẽ cho chiên đứng bên phải Người, còn dê ở bên trái.34 Bấy giờ Đức Vua sẽ phán cùng những người ở bên phải rằng: “Nào những kẻ Cha Ta chúc phúc, hãy đến thừa hưởng Vương Quốc dọn sẵn cho các ngươi ngay từ thuở tạo thiên lập địa.35 Vì xưa Ta đói, các ngươi đã cho ăn; Ta khát, các ngươi đã cho uống; Ta là khách lạ, các ngươi đã tiếp rước;36 Ta trần truồng, các ngươi đã cho mặc; Ta đau yếu, các ngươi đã thăm viếng; Ta ngồi tù, các ngươi đến hỏi han.”

37 Bấy giờ những người công chính sẽ thưa rằng: “Lạy Chúa, có bao giờ chúng con đã thấy Chúa đói mà cho ăn, khát mà cho uống;38 có bao giờ đã thấy Chúa là khách lạ mà tiếp rước; hoặc trần truồng mà cho mặc?39 Có bao giờ chúng con đã thấy Chúa đau yếu hoặc ngồi tù, mà đến hỏi han đâu? “40 Đức Vua sẽ đáp lại rằng: “Ta bảo thật các ngươi: mỗi lần các ngươi làm như thế cho một trong những anh em bé nhỏ nhất của Ta đây, là các ngươi đã làm cho chính Ta vậy.”

41 Rồi Đức Vua sẽ phán cùng những người ở bên trái rằng: “Quân bị nguyền rủa kia, đi đi cho khuất mắt Ta mà vào lửa đời đời, nơi dành sẵn cho tên Ác Quỷ và các sứ thần của nó.42 Vì xưa Ta đói, các ngươi đã không cho ăn; Ta khát, các ngươi đã không cho uống;43 Ta là khách lạ, các ngươi đã không tiếp rước; Ta trần truồng, các ngươi đã không cho mặc; Ta đau yếu và ngồi tù, các ngươi đã chẳng thăm viếng.”44 Bấy giờ những người ấy cũng sẽ thưa rằng: “Lạy Chúa, có bao giờ chúng con đã thấy Chúa đói, khát, hoặc là khách lạ, hoặc trần truồng, đau yếu hay ngồi tù, mà không phục vụ Chúa đâu? “45 Bấy giờ Người sẽ đáp lại họ rằng: “Ta bảo thật các ngươi: mỗi lần các ngươi không làm như thế cho một trong những người bé nhỏ nhất đây, là các ngươi đã không làm cho chính Ta vậy.”46 Thế là họ ra đi để chịu cực hình muôn kiếp, còn những người công chính ra đi để hưởng sự sống muôn đời.”

Meditation: 

Do you allow the love of Christ, who is your Lord and King, to rule in your heart? Augustine of Hippo (354-430 A.D.) said, “Essentially, there are two kinds of people, because there are two kinds of love. One is holy, the other is selfish. One is subject to God; the other endeavors to equal Him.” Jesus came not only to fulfill the law of righteousness (Leviticus 19), but to transform it through his unconditional love and mercy towards us. 

The Lord Jesus proved his love for us by offering up his life on the cross as the atoning sacrifice for our sins. His death brings freedom and life for us – freedom from fear, selfishness, and greed – and new abundant life in the Holy Spirit who fills our hearts with the love of God (Romans 5:5). Do you allow God’s love to purify your heart and transform your mind to think, act, and love others as the Lord Jesus has taught through word and example?

The lesson of separating goats and sheep at the end of the day

Jesus’ description of the “Son of Man”, a Messianic title which points to the coming of God’s anointed Ruler and Judge over the earth (John 5:26-29, Daniel 7:13ff), and his parable about the separation of goats and sheep must have startled his audience. What does the separation of goats and sheep have to do with the Day of God’s Judgement over the earth? In arid dry lands such as Palestine, goats and sheep often grazed together during the day because green pasture was sparse. At nightfall, when the shepherd brought the sheep and goats to their place of rest, he separated them into two groups. Goats by temperament are aggressive, domineering, restless, and territorial. They butt heads with their horns whenever they think someone is intruding on their space. 

Goats came to symbolize evil and the expression “scape-goat” become a common expression for someone bearing blame or guilt for others. (See Leviticus 26:20-22 for a description of the ritual expulsion of a sin-bearing goat on the Day of Atonement.)  Jesus took our guilt and sins upon himself and nailed them to the cross. He payed the price to set us free from sin and death. Our choice is either to follow and obey him as our Lord and Savior or to be our own master and go our own separate way apart from God’s way of truth and righteousness (moral goodness). We cannot remain neutral or indifferent to the commands of Christ. If we do not repent of our wrongdoing (our sins and offenses against God and neighbor) and obey the Gospel we cannot be disciples of the Lord Jesus nor inherit his kingdom of righteousness, peace, and joy. Separation of the good from the bad is inevitable because one way leads to sin, rebellion, and death and the other way leads to purification, peace, and everlasting life with God.

Love of God frees us from inordinate love of self 

The parable of the goats and sheep has a similar endpoint as the parable of the rich man who refused to give any help to the poor man Lazarus who begged daily at the rich man’s doorstep (Luke 16:19-31). Although Lazarus was poor and lacked what he needed, he nonetheless put his hope in God and the promise of everlasting life in God’s kingdom. The rich man was a lover of wealth rather than a lover of God and neighbor. When Lazarus died he was carried by the angels to Abraham’s bosom to receive his reward in heaven. When the rich man died his fortunes were reversed and he was cast into the unquenchable fires of hell to receive his just desserts. The parable emphasizes the great chasm and wall of separation between the former rich man held now bound as a poor and miserable prisoner in hell and Lazarus clothed in royal garments feasting at God’s banquet table in the kingdom of heaven. 

The day of God’s righteous judgment will disclose which kind of love we chose in this present life – a holy unselfish love directed to God and to the welfare of our neighbor or a disordered and selfish love that puts oneself above God and the good of our neighbor.

When Martin of Tours (316-397 AD), a young Roman soldier who had been reluctant to fully commit his life to Christ and be baptized as a Christian, met a poor beggar on the road who had no clothes to warm himself in the freezing cold, Martin took pity on him. He immediately got off his horse and cut his cloak in two and then gave half to the stranger. That night Martin dreamt he saw a vision of Jesus in heaven robed in a torn cloak just like the one he gave away that day to the beggar. One of the angels next to Jesus asked, “Master, why do you wear that battered cloak?” Jesus replied, “My servant Martin gave it to me.” Martin’s disciple and biographer Sulpicius Severus states that as a consequence of this vision “Martin flew to be baptized” to give his life fully to Christ as a member of his people – the body of Christ on earth and the communion of saints and angels in heaven. 

Augustine of Hippo (354-430 A.D.) wrote, “Christ is at once above and below – above in Himself, below in his people. Fear Christ above, and recognize him below. Here he is poor, with and in the poor; there he is rich, with and in God. Have Christ above bestowing his bounty; recognize him here in his need” (excerpt from Sermon 123, 44). 

On the day of judgment Jesus will ask “whom did you love”?

When the Lord Jesus comes again as Judge and Ruler over all, he will call each one of us to stand before his seat of judgment to answer the question – who did you love and put first in this life? Inordinate love of self crowds out love of God and love of neighbor. Those who put their faith in Jesus Christ and follow his way of love and righteousness will not be disappointed. They will receive the just reward – life and peace with God in his everlasting kingdom. 

If we entrust our lives to the Lord Jesus today, and allow his Holy Spirit to purify our hearts and minds, then he will give us the grace, strength, and freedom to walk and live each day in the power of his merciful love and goodness. Let us entrust our lives into the hands of the merciful Savior who gave his life for us. And let us ask the Lord Jesus to increase our faith, strengthen our hope, and enkindle in us the fire of his merciful love and compassion for all.

“Lord Jesus, be the Master and Ruler of my life. May your love rule in my heart that I may only think, act, and speak with charity and good will for all.”

Suy niệm:

Bạn có cho phép tình yêu của Thiên Chúa cai quản trong tâm hồn bạn không? Thánh Augustine Hippo (354-430 AD) nói rằng: “Về cơ bản, có hai loại người, bởi vì có hai loại tình yêu. Một loại người thì thánh thiện, còn loại kia thì ích kỷ. Một loại thuộc về Thiên Chúa; còn loại kia cố gắng để bằng Thiên Chúa”. Đức Giêsu không chỉ đến để chu toàn luật công chính (Lv 19), nhưng còn để biến đổi nó ngang qua tình yêu và lòng thương xót vô điều kiện dành cho chúng ta.

Chúa Giêsu minh chứng tình yêu của Người dành cho chúng ta qua việc hiến mình trên thập giá làm của lễ đền tội thay cho chúng ta. Cái chết của Người đem lại tự do và sự sống cho chúng ta – thoát khỏi sợ hãi, ích kỷ, và tham lam – và sự sống mới sung mãn trong Chúa Thánh Thần, Đấng đổ đầy lòng chúng ta với tình yêu Thiên Chúa (Rm 5,5). Bạn có cho phép tình yêu của Thiên Chúa thanh tẩy tâm hồn bạn, tư tưởng bạn, và hành động của bạn như Chúa Giêsu đã dạy qua lời nói và gương sáng không?

Bài học của việc tách dê và chiên của Thiên Chúa vào ngày tận thế

Sự mô tả của Đức Giêsu về Con Người, danh xưng về Đấng Messia nhắm tới việc Đấng Cai Trị và Thẩm Phán toàn thể địa cầu sẽ đến (Ga 5,26-29; Đn 7,13ff), và dụ ngôn về sự tách dê với chiên của Đức Giêsu chắc hẳn đã làm cho thính giả của Người giật mình. Sự tách biệt dê và chiên có liên quan gì đến ngày Phán Xét toàn thế giới? Nơi những miền đất khô cằn như Palestine, dê và chiên thường đi qua lại với nhau trong ngày, bởi vì đồng cỏ xanh thì thưa thớt. Vào buổi tối, khi người mục tử lùa chiên và dê vào chỗ nghỉ của chúng, anh ta tách chúng ra thành hai nhóm. Tính của dê thì hung hăng, bạo ngược, năng động, và tập trung. Chúng sẽ lấy sừng của mình tấn công khi nghĩ ai đó đang xâm phạm lãnh thổ của chúng.

 

Dê biểu trưng cho sự dữ và thành ngữ diễn tả “con dê chạy trốn”, đã trở nên thành ngữ phổ biến cho những ai đỗ trách nhiệm cho người khác (x. Lv 26,20-22 về sự mô tả sự trục xuất theo nghi lễ của con dê mang tội lỗi vào ngày Đền tội). Đức Giêsu gánh lấy tội lỗi của chúng ta trên mình và đóng đinh chúng vào thập giá. Người đã trả giá để giải thoát chúng ta khỏi tội lỗi và sự chết. Sự lựa chọn của chúng ta là đi theo và vâng phục Người là Chúa và là Đấng cứu chuộc hoặc tự làm chủ lấy mình và đi theo con đường riêng của mình. Chúng ta không thể đứng trung lập hay thờ ơ trước mệnh lệnh của Đức Kitô. Nếu chúng ta không sám hối về những việc làm sai trái của mình (tội lỗi và những xúc phạm của mình với Thiên Chúa và tha nhân) và vâng phục Tin mừng, chúng ta không thể làm môn đệ của Chúa Giêsu hay thừa hưởng vương quốc công chính, bình an và niềm vui của Người. Sự tách biệt giữa người lành và người dữ chắc chắn sẽ xảy ra vì một đường dẫn tới tội lỗi, nổi loạn, và cái chết và một đường dẫn tới sự thanh tẩy, bình an, và cuộc sống đời đời với Thiên Chúa.

 

Tình yêu Thiên Chúa giải thoát chúng ta khỏi tính tự ái quá đáng

 

Dụ ngôn về dê và chiên có điểm kết tương tự như dụ ngôn người phú hộ từ chối đưa ra bất cứ sự giúp đỡ nào cho người nghèo Lazaro, ngày ngày ăn xin ở cửa nhà người phú hộ (Lc 16,19-31). Mặc dù Lazaro thiếu thốn các nhu cầu, nhưng ông vẫn hy vọng vào Thiên Chúa. Người phú hộ là người yêu tiền của hơn yêu Thiên Chúa và tha nhân. Khi Lazaro chết, ông được các thiên thần mang vào lòng Abraham để lãnh nhận phần thưởng của ông trên Thiên đàng. Còn khi nhà phú hộ chết, số phận của ông thì trái ngược và ông bị ném vào lửa không bao giờ tắt của Hỏa ngục để lãnh nhận hình phạt theo lẽ công bình. Dụ ngôn nhấn mạnh tới vực thẳm sâu thẳm và bức tường chia cách giữa nhà phú hộ trước kia giờ đây bị trói buộc như một tù nhân thê thảm và đau khổ trong Hỏa ngục còn Lazaro trang phục sang trọng lộng lẫy vào dự tiệc của Thiên Chúa trên Thiên đàng.

 

Ngày phán xét của Thiên Chúa sẽ bày tỏ loại tình yêu nào chúng ta đã chọn ở đời sống hiện tại này – một tình yêu thánh thiện vị tha dành cho Thiên Chúa và lợi ích của tha nhân hoặc một tình yêu lộn xộn ích kỷ đưa mình lên trên Thiên Chúa và những người khác.

 

Khi Martin thành Tours (316-397 AD), một người lính trẻ Rôma, bất đắc dĩ đi theo đức tin Công giáo, đã gặp một người ăn xin nghèo nàn trên đường không có quần áo để sưởi ấm mình trong cơn giá lạnh, Martin đã động lòng thương ông. Lập tức anh xuống ngựa và cắt đôi tấm áo choàng của mình và đưa một nữa cho người xa lạ. Tối đó, Martin thấy một thị kiến về Đức Giêsu trên Thiên đàng mặc chiếc áo choàng cắt đôi giống như chiếc áo anh đã tặng cho người ăn xin. Một trong các thiên thần ở gần Đức Giêsu hỏi: “Thưa Ngài, tại sao Ngài mặc chiếc áo choàng bị cắt đôi?” Đức Giêsu đáp lại: “Người tôi tớ của Ta, Martin, đã tặng nó cho Ta”. Môn đệ của Martin và là sử gia Sulpicius Severus nói rằng như một hiệu quả của thị kiến này, “Martin đã chạy đi chịu phép rửa” để được kết hợp với ĐG và các phần tử nhiệm thể của Người – thân thể của ĐK ở trần thế và cộng đoàn các thần thánh trên trời.

 

Thánh Augustine Hippo (354-430 AD) viết rằng “Đức Kitô cùng lúc vừa ở trên vừa ở dưới – trên nơi chính Người, dưới nơi dân Người. Kính sợ Đức Kitô ở trên và nhận ra Người bên dưới. Ở đây, Người nghèo nàn, với và trong người nghèo; ở kia Người giàu có, với và trong Thiên Chúa. Có Đức Kitô ở trên để được thưởng; nhận ra Người ở đây trong sự thiếu thốn của Người” (Trích từ bài giảng 123,44).

Vào ngày phán xét Đức Giêsu sẽ hỏi “ngươi đã yêu mến ai?”

Khi Chúa Giêsu trở lại với tư cách là Thẩm Phán và Vua trên mọi người, Người sẽ gọi mỗi người chúng ta đứng trước tòa phán xét của Người để trả lời câu hỏi – Ai là người bạn yêu mến và coi trọng nhất trong cuộc sống này? Sự yêu mến bản thân mình quá mức sẽ che lấp tình yêu Thiên Chúa và tha nhân. Những ai đặt niềm tin của mình vào Đức Giêsu Kitô và đi theo đường lối yêu thương và công chính của Người sẽ không bị thất vọng. Họ sẽ nhận được phần thưởng xứng đáng – sự sống và bình an với Thiên Chúa trong vương quốc vĩnh cửu.

Nếu chúng ta phó thác cuộc đời mình cho Chúa Giêsu hôm nay và đi theo Thánh Thần của Người, thì Người sẽ ban cho chúng ta ơn sủng, sức mạnh, và tự do bước đi và sống mỗi ngày trong sức mạnh tình yêu và tốt lành thương xót của Người. Chúng ta hãy trao phó cuộc đời mình trong tay Đấng cứu độ đầy thương xót, Đấng đã hiến mình vì chúng ta. Và hãy cầu xin Người củng cố đức tin thêm mạnh mẽ, đức cậy thêm vững vàng, đức mến và lòng trắc ẩn tràn đầy niềm vui.

Lạy Chúa Giêsu, xin làm Chủ và là Đấng cai trị đời con. Chớ gì tình yêu của Chúa cai trị trong lòng con để con có thể chỉ suy nghĩ, hành động, và nói năng với lòng bác ái và thiện chí đối với mọi người.

Tác giả: Don Schwager
(http://dailyscripture.servantsoftheword.org/readings/)
Bro. Paul Thanh Vu 
– chuyển ngữ

Comments are closed.

phone-icon