Chúa Kitô đã sống lại, Allêluia! – Chúa Nhật Phục Sinh – Năm C

0

Lm. Giuse Vũ Thái Hòa

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan (20,1-9)

Ngày đầu tuần, Maria Mađalêna đi ra mồ từ sáng sớm khi trời còn tối và bà thấy tảng đá đã được lăn ra khỏi mồ, bà liền chạy về tìm Simon-Phêrô và người môn đệ kia được Chúa Giêsu yêu mến, bà nói với các ông rằng: “Người ta đã lấy xác Thầy khỏi mồ, và chúng tôi không biết người ta đã để Thầy ở đâu”.

Phêrô và môn đệ kia ra đi đến mồ. Cả hai cùng chạy, nhưng môn đệ kia chạy nhanh hơn Phêrô, và đến mồ trước. Ông cúi mình xuống thấy những khăn liệm để đó, nhưng ông không vào trong. Vậy Simon-Phêrô theo sau cũng tới nơi, ông vào trong mồ và thấy những dây băng nhỏ để đó, và khăn liệm che đầu Người trước đây, khăn này không để lẫn với dây băng, nhưng cuộn lại để riêng một chỗ. Bấy giờ môn đệ kia mới vào, dù ông đã tới mồ trước. Ông thấy và ông tin, vì chưng các ông còn chưa hiểu rằng, theo Kinh Thánh, thì Người phải sống lại từ cõi chết.

***

Khi Chúa Giêsu chết, các môn đệ đều buồn bã, sợ hãi và tuyệt vọng. Bây giờ không còn niềm vui được ở với Thầy, với Chúa. Không còn được nhìn thấy đám đông được ăn no nê trong sa mạc, người bệnh được chữa lành, tội nhân được tha thứ, người chết được sống lại… Và cả niềm hy vọng được cùng Thầy hiển trị trong “Nước của Thầy” cũng đã bị dập tắt.

Mọi chuyện dường như đã kết thúc, vì cái ác và sự chết đang thống trị.

Nhưng bóng tối đã bị đẩy lui. Sự thống trị của cái ác và sự chết đã kết thúc. Vì Chúa đã Phục Sinh. Sự Phục Sinh sáng ngời, và nhân loại đón mừng sự sống. Trong đêm Phục sinh, một niềm vui “điên rồ” đã sáng bừng lên ở khắp mọi nơi trên thế giới. Điên rồ, vì nó vượt qua mọi trí hiểu và mọi lẽ thường của nhân loại: Đức Giêsu Kitô, Con Thiên Chúa, chịu đóng đinh trên thập giá, chịu táng xác trong mồ, nhưng sau ba ngày, Người đã sống lại. Người đã chiến thắng sự chết để từ đây nhân loại không còn nô lệ cho tội lỗi và sự chết nữa.

Chúa Kitô sống! Người không chỉ sống trong ký ức những người thân quen của Người, như khi người ta nói về một người đã khuất để lại một kỷ niệm sống. Chúa Kitô sống, không phải như người vừa được hồi sinh. Không! Chúa đã Phục Sinh ! Người đang sống bằng một sự sống dẫn đến một sự sống hoàn toàn khác, sự sống vĩnh cữu, bao trùm toàn bộ hữu thể, thân xác và linh hồn.

Chúa Giêsu đã thực sự phục sinh. Tâm trí chúng ta tràn ngập niềm xác tín này; đây là lý do tại sao chúng ta tràn ngập niềm vui mà không ai có thể lấy khỏi chúng ta được.

Phục Sinh là chiến thắng của sự sống trên cái chết, là chiến thắng của tình yêu trên hận thù, là chiến thắng của ân sủng trên tội lỗi.

Lễ Phục Sinh định hướng lại cái nhìn của chúng ta. Dù sự ác và đau khổ không biến mất khỏi thế giới, khỏi cuộc sống và tâm hồn của chúng ta, nhưng Tin Mừng Phục Sinh mời gọi chúng ta đừng để bị ám ảnh bởi tất cả những điều tiêu cực này. Chúng ta không được quên điều này, là trên hết mọi sự, chúng ta có sự sống. Và chúng ta phải để mình biết ngạc nhiên trước sự sống, như chúng ta đã ngạc nhiên khi thấy sự sống quay trở lại cách mạnh mẽ vào mùa xuân vậy.

Bài đọc I trong đêm Vọng Phục sinh trình bày cho chúng ta cách Thiên Chúa tạo dựng thế giới. Người tạo dựng bằng cách kéo nó ra từ hư vô; từ hỗn loạn Người sắp xếp nó, và bằng cách đưa nó ra ánh sáng. Hôm nay, thế giới chúng ta đang sống vẫn còn sự hỗn loạn và bóng tối, nhưng Thiên Chúa vẫn luôn tiếp tục công việc sáng tạo của Người để đưa thế giới và mỗi người chúng ta ra khỏi sự tối tăm và hỗn độn đó.

Đúng vậy, cái ác vẫn còn đó, nhưng Thiên Chúa vẫn đang làm việc để đánh bại nó. Và Người đã chiến thắng. Đây là sứ điệp Phục Sinh: không có gì cản trở hoạt động sáng tạo của Thiên Chúa. Tội lỗi, sự ngu xuẩn, gian ác, hèn nhát trong tâm hồn con người,… không ngăn cản được sự sống của Thiên Chúa ngự trị. Những đau khổ của thế giới chúng ta, những khủng hoảng của xã hội chúng ta, những bi kịch của cuộc đời chúng ta không phải là dấu chấm hết cho mọi thứ. Bởi vì Thiên Chúa vẫn luôn hiện diện nên sự sống luôn được sinh ra. Người Kitô hữu là môn đệ của Chúa Kitô, không phải là người tuyên bố rằng mọi thứ đều ổn, mà là người không để mình bị giam cầm bởi những điều xấu và tiêu cực, và là người kiên trì vun trồng những mầm mống của sự sống, là người xây dựng thế giới công bình và bác ái.

Đó không phải là những gì thế giới của chúng ta đang cần sao? Thế giới không cần những người bi quan tự nhốt mình trong nỗi buồn và sợ hãi. Thế giới cũng không cần những người vô tư ngây ngô, coi nhẹ những khó khăn trong cuộc sống. Thế giới cần những người thực tế, những người không rời mắt khỏi cái ác và chiến thắng nó bằng điều thiện, thế giới cần những người biết giữ niềm hy vọng, xây dựng công lý và là những người bạn đồng hành thân thiện.

Đó là tất cả những gì sự Phục Sinh của Chúa Kitô làm sống lại nơi chúng ta.
Chúa Kitô đã phục sinh để niềm hy vọng của chúng ta không phải là vô ích.
Chúa Kitô đã phục sinh để việc đấu tranh chống lại điều ác không phải là vô ích.
Chúa Kitô đã phục sinh để việc con người yêu thương nhau không phải là vô ích.

Trong đêm tối, ánh sáng phục sinh đã được thắp lên, và ánh sáng đó có thể chiếu soi vào chỗ sâu nhất, tối nhất của thế giới, của tâm hồn mỗi người.
Chúa Kitô đã sống lại! Allêluia!
Vâng, Người đã sống lại thật! Allêluia!

Comments are closed.

phone-icon