1. Sực nhớ, bà liền tung chăn, cầu nguyện
Vào một đêm khuya, tại thành phố New York, trong lúc trời tối đen, một phụ nữ trẻ tuổi, tên là Samantha, đang trên đường về nhà. Cô chọn con đường tắt cho nhanh. Nhưng đường tắt lại tối om. Đang đi, bỗng cô nghe tiếng động, rồi bóng một người đàn ông xuất hiện, đi bên cạnh cô. Ông ta chụp lấy cô và định làm trò kinh tởm.
Trong khi đó ở nhà, đang ngủ ngon, bà mẹ của cô Samantha bỗng giật mình thức giấc. Bà nhớ đến đứa con gái chưa trở về nhà. Bà vội vàng tung chăn, ra khỏi giường và quỳ gối xuống, tha thiết cầu nguyện cho con mình. Bà xin Chúa gìn giữ con mình thoát những hiểm nguy trong đêm tối. Cầu nguyện xong, bà lại lên giường nằm ngủ.
Trong lúc đó, ngoài đường, không hiểu sao, người đàn ông đang định giở trò hiếp dâm con của bà, bỗng ngưng lại và bỏ đi!
Khi trở về nhà, cô Samantha hú hồn kể lại câu chuyện cho mẹ nghe. Nghe xong, bà mẹ hiệp ý với con, dâng lời cảm tạ Thiên Chúa vì cả hai mẹ con đều tin rằng Thiên Chúa đã nghe lời cầu nguyện của người mẹ và đã giải thoát đứa con của bà khỏi tai hoạ khủng khiếp nhất đối với cuộc đời của một người con gái!
2. Đánh vần tên Chúa trên các ngôi sao
Ông Carrier là một kẻ nghịch đạo rất độc ác trong thời kỳ Cách Mạng Pháp. Chính ông đã tàn sát nhiều tín hữu, triệt hạ nhiều nhà thờ.
Ngày kia, khi gặp một người nông dân công giáo ở vùngBretagne, ông Carrier ngạo nghễ nói: “Chúng ta sắp triệt hạ các lầu chuông và các nhà thờ của các ông”.
Người nông dân công giáo của miền bắc nước Pháp nầy trả lời một cách khiêm tốn nhưng không kém phần hãnh diện: “Chuyện đó, các ông có thể làm được, nhưng các ông sẽ luôn luôn để lại cho chúng tôi những ngôi vì sao trên trời. Và bao lâu mà cuốn sách vần trên trời nầy còn, chúng tôi sẽ dạy con cháu chúng tôi đánh vần Tên Chúa rất tốt lành trên các ngôi sao đó “.
3. Thế gian làm gì thì làm, Giáo Hội cứ cầu nguyện và ca hát
Khi suy niệm về đời sống vô cùng thanh thản và đầy hiệu quả của Giáo Hội sơ khai bị bắt bớ liên miên trong suốt hơn 300 năm, chúng ta nhận thấy rõ ràng rằng Giáo Hội sơ khai đứng vững được là nhờ sự cầu nguyện. Thật đúng như lời của Ernest Hello, một văn sĩ công giáo, viết một câu quá hay: ” Thế gian làm thì thì làm, Giáo Hội cứ cầu nguyện và hát ca! “.
4. Nhà bác học danh tiếng chỉ mong được lên thiên đàng mà thôi
Nhà bác học danh tiếng người Pháp Le Verrier có nhiều phát minh vĩ đại về thiên văn. Đức Cha địa phận khen ông: “Danh tiếng ông bay lên tận các ngôi sao ”. Nhà bác học vĩ đại nầy cúi đầu khiêm nhượng trả lời: “Xin Đức Cha cầu nguyện cho con, con chỉ mong bay được lên thiên đàng mà thôi. ”
5. Hại nhất cho Giáo Hội là cái gì ?
Sự ngu dốt về giáo lý là điều hết sức tai hại cho Giáo-Hội.
Trong Thông điệp “Acerbo Nimis ”, Đức thánh Giáo Hoàng Piô X nói rõ : ” Lý do chính của sự sống đạo suy sụp là do sự ngu dốt về những điều về Thiên Chúa “.
Một Đức Giám Mục kia, khi được báo cho biết trong giáo phận ngài, có nơi thanh niên đi rước lễ về, đùa cợt và le lưỡi ra cho nhau xem, liền đưa ra lệnh cho toàn giáo phận: ” Chúng ta phải liệu xây phòng dạy giáo lý trước, rôi mới xây nhà thờ sau ”.
6. Chết khốn nạn vì ghét Chúa, vì ghét Đạo Công giáo!
Mirabeau, trong thời ky Cách Mạng Pháp, nổi tiếng là kẻ ghét Chúa, ghét Đạo Công giáo.
Khi sắp chết nằm trên giường, ông truyền đem nước thơm đến tắm thân xác ông, truyền đội mũ triều thiên bằng hoa đẹp, truyền mời ban âm nhạc danh tiếng đến đến giúp ông chết cho vui vẻ, thoải mái. Nhưng vô ích ! Luơng tâm ông cắn rứt. Ông bị lo âu dằn vặt. Ông đòi bác sĩ cho ông uống thuốc gì uống cho mau chết. Bác sĩ từ chối. Ông tức lồng lên. Và ông chết khốn nạn.
7. Con tin, lạy Chúa, con tin!
Trước đại chiến 1914, có một người đã từng viết nhiều bài báo công kích và nhạo báng Đạo Công giáo. Ông tên là Lavedan. Nhưng sau nầy, khi gặp nguy hiểm sắp chết, ông liền viết một bài cải chính lại tất cả những gì ông đã viết trước đây. Trong bài nầy, có đoạn ông viết rằng: “Từ trước đến nay, tôi vẫn nhạo cười chế diễu người Công Giáo, và tôi tin rằng mình khôn ngoan, giỏi giang, song thật ra, tôi đã lầm, và những ai đọc những tác phẩm và văn thơ của tôi cũng lầm nữa. Tất cả những gì tôi làm xưa nay, đều lầm lạc, say sưa và mơ hồ. Bỏ Thiên Chúa, tức là tự sát. Không biết ngày mai tôi có còn sống nữa chăng, nên giờ đây, tôi phải nói cho mọi người biết điều nầy là: tôi không dám chết trước lúc chối Chúa. Hỡi linh hồn tôi, hãy vui mừng, và bây giờ tới lúc ngươi có thể quỳ gối xuống và xưng rằng: “Con tin, lạy Chúa, con tin!”
8. Miss Grace Minford mất…..12 triệu đôla!
Miss Grace Minford từ Tin Lành trở lại Đạo Công giáo, rồi đi tu dòng nữ Đa Minh.
Khi thân phụ chết, ông trối lại cho Miss Grace Minford nầy 2 triệu rưỡi đôla với điều kiện là cô phải ra khỏi Dòng, không được đi tu nữa.
Miss Grace Minford bình tĩnh nói: “Cha tôi trên trời giàu hơn cha tôi ở dưới đất nhiều. Cha tôi trên trời sẽ thưởng cho tôi nhiều hơn. ”
9. “Thưa các ông, đó là phần của tôi. Còn phần của các em cô nhi đâu, chưa thấy?”.
Một hôm, cha Clêmentê lững thững đi vào một quán ăn. Ngài giơ hai ra và xin:
– “Xin quí ông rộng lượng bố thí cho các em cô nhi của tôi một miếng ăn”.
Tức thì các thực khách cười rộ lên. Một người tên là Wilszek, ngỗ ngáo nói:
– “Một miếng ăn cho các em hả, được lắm”.
Nói xong, anh ta nâng cốc bia lên, uống một ngụm, rồi phùng miệng phun thật mạnh vào mặt cha Clêmentê.
Cha Clêmentê điềm tĩnh lấy khăn mùi xoa ra lau mặt, rồi lại giơ hai tay ra và xin:
– “Thưa các ông, đó là phần của tôi. Còn phần của các em cô nhi của tôi đâu, chưa thấy?”.
Wilszek như bị đấm một quả thôi sơn, té nhào xuống đất. Anh ấp úng nói:
– “Tôi…tôi…sẽ…gởi…tặng các em một món quà!”.
Quả thực, sau đó, anh tự động đi lạc quyên giữa các bạn bè xa gần và đến trao cho thánh Clêmentê một món tiền lớn. Và tiếp sau, anh còn làm nhiều lần như thế.
10. “Vatican chỉ nên được bảo vệ bằng bác ái và tình thương!”.
Khi còn làm cha sở giáo xứ Salzanô, Đức Giáo Hoàng Piô X thường dậy sớm mở cửa nhà thờ thế cho ông từ vì ông nầy ngủ chưa dậy. Nhiều lần, các bỗn đạo đến dự lễ sớm, đề nghị để họ đi đánh thức ông từ dậy, nhưng ngài vui vẻ nói: ” Để cho ông ngủ yên. Các con tưởng cha không mở cửa được sao? ” Rổi ngài lại khôi hài nói: “Khi cha già yếu, nằm liệt trên giường, lúc đó ông từ đi mở cửa nhà thờ cũng được”.
Giáo-Hội chỉ muốn đem tình yêu của Chúa đến cho con cái mình và cho mọi người.
Giáo-Hội chỉ muốn đối xử nhân từ với tất cả mọi người, không trừ ai.
Giáo-Hội chỉ muốn tự bảo vệ mình bằng bác ái và tình thương. Năm 1914, có tin giặc sắp tấn công Rôma, ông Riguđô, chỉ huy trưởng các vệ binh Tòa Thánh, trình lên Đức Thánh Cha Piô X một kế hoạch phòng thủ, trong đó có việc đặt đại bác tạiVatican. Đức Thánh Cha bình tĩnh trả lời : “Vaticankhông nên được bảo vệ bằng đại bác, mà chỉ nên được bảo vệ bằng bác ái và tình thương”.
11. Đức Mẹ là Mẹ chúng ta
Ngày kia, thánh Gioan Bosco rao giảng về vinh quang của Đức Mẹ Maria tại nhà thờ chính tòa Tôrinô.
Đang giảng, ngài bỗng dừng lại thinh lặng một hồi lâu rồi đặt câu hỏi với bổn đạo: “Ai trong anh chị em có thể nói cho tôi biết Đức Mẹ là ai?”
Có người thưa ngay: “Thưa Cha, Đức Mẹ là Mẹ Thiên Chúa”.
Thánh Gioan Bosco gật đầu, nói tiếp: “Đúng thế, Đức Mẹ là Mẹ Thiên Chúa, nhưng nói thế vẫn chưa đủ. Tôi muốn anh chị em kể hết những tước hiệu của Đức Mẹ Maria.”
Liền sau đó, bổn đạo thi nhau kể ra tất cả những tất cả những tước hiệu của Đức Mẹ: Đức Mẹ là cửa Thiên Đàng, Đức Mẹ là Đấng an ủi những kẻ có tội, Đức Mẹ là Đấng phù trợ các tín hữu, Đức Mẹ là Đấng cứu chữa kẻ bệnh tật, v.v…
Sau khi nghe kể hết những tước hiệu mà người ta dâng kính lên Đức Mẹ Maria, thánh Gioan Bosco mỉm cười nói tiếp: “Đức Mẹ Maria có tất cả những tước hiệu mà anh chị em vừa kể ra, nhưng vẫn chưa hết. Tôi muốn nói thêm về Đức Maria.”
Chờ mãi vẫn không thấy có câu trả lời nào, thánh nhân liền nói: “Tôi xin được nói với anh chị em về Đức Mẹ Maria là ai: Ngài là Mẹ chúng ta. Phải, Ngài là Mẹ chúng ta. Đó là điều đáng nói nhất về Mẹ Maria. Trên trần gian này, không ai có thể gần gũi thiết thân với chúng ta cho bằng mẹ chúng ta, không ai yêu thương chúng ta hơn mẹ chúng ta. Cũng thế, trên Thiên Đàng, không có vị thánh nào yêu thương chúng ta và sẵn sàng lắng nghe chúng ta cho bằng Đức Mẹ Maria là Mẹ chúng ta.”
12. “Ông không biết Đức Trinh Nữ Maria là Mẹ của tôi sao?”
Đó là lời của linh mục Macero Palazuelos nói với vị chỉ huy nghịch đạo khi cha bị bắt dẫn đi đến trại giam.
Khi đang bị dẫn đi giữa đường, cha xin được phép ghé thăm Mẹ mình một chút. Viên chỉ huy nghịch đạo tưởng thật, liền cho phép.
Khi thấy cha Macero Palazuelos xăm xăm đi vào một Đền Thờ Đức Mẹ gần đó, ông chận ngài lại, sừng sộ hỏi: “Ngươi xin đi thăm mẹ ngươi, sao ngươi lại đi vào Nhà Thờ nầy làm chi?”
Và khi nghe cha Macero Palazuelos trả lời một cách thản nhiên: “Ông không biết Đức Trinh Nữ Maria là Mẹ của tôi sao?”, viên chỉ huy nghịch đạo tức đến điên người, bắn chết ngay cha tại chổ không chút xót thương, và Giáo Hội Tây Ban Nha có thêm một vị linh mục tử đạo – tử đạo vì Mẹ của Chúa, vì Mẹ của mình – trong thế kỷ thứ hai mươi nầy.
13. Đức Giáo Hoàng Piô X nhắn với các tu sĩ
Đức Giáo Hoàng Piô X viết những lời sau đây trong một bức thư gởi cho một Dòng chuyên lo giáo dục: “Ta nghe rằng một dư luận đang phổ cập khắp nơi, là muốn cho các con đặt mục đích giáo dục con em lên hàng đầu, và đời tu trì xuống hàng nhì, vì nhu cầu và tình thế hiện tại đòi phải có như thế. Ta không muốn cho dư luận đó có tiếng vang nơi các con cũng như nơi các Hội Dòng khác có mục đích giáo dục như các con. Trong trường hợp của các con đây, các con phải nhất quyết điều nầy, là đời sống tu trì chiếm quyền ưu tiên hơn đời sống hoạt động bên ngoài. Nếu các con có bổn phận trọng đại giáo huấn kẻ khác, thì các con còn có bổn phận trọng đại hơn đối với Thiên Chúa.”
14. Con người không hạnh phúc được trên trần gian nầy
Thánh Phanxicô Khó Khăn cùng với thầy Juniper đi dạo trong rừng. Thầy Juniper cao hứng nói to: “Hạnh phúc thay chim bay trong không khí, súc vật ăn trên đồng cỏ, cá lội trong suối nước! Vậy mà, nầy thầy Phanxicô, sao con người lại không đựợc hạnh phúc như vậy nhỉ? ” Thánh nhân trả lời: “Vì chim, súc vật và cá thì được dựng nên cho cõi đời nầy, đó là lý do tại sao chúng sung sướng. Còn con người thì không được dựng nên cho cõi đời nầy, vì thế, con người không thể nào chỉ được hạnh phúc ở trên đời nầy.”
15. Một em gái nhỏ Da Đỏ làm cho một quan chức cao cấp trở lại
Một quan chức cao cấp ở Hoa-Thịnh-Đốn lo về Bộ Thổ Dân Da Đỏ ở Mỹ, ngày kia, đi thăm một ngôi trường của dân Da Đỏ trên miền Tây Bắc nước Mỹ. Ông thấy một nữ tu đang dạy giáo lý. Ông nói chị cứ tiếp tục dạy đi. Chị nữ tu hỏi các em Da Đỏ: “Tại sao Thiên Chúa dựng nên chúng ta?”. Một em gái Da Đỏ giăng tay trả lời: “ Thiên Chúa dựng nên chúng ta để chúng ta biết Ngài, yêu mến Ngài, và phụng sự Ngài ở đời nầy, để được hạnh phúc sau nầy với Ngài.” Quan chức nầy gọi em nhỏ lại và xin em lặp lại câu trả lời của em để ông nghe cho rõ hơn.
Vài tháng sau, nữ tu nầy được một lá thư của quan chức nầy gởi đến, đại ý nói : cám ơn vì đã học biết được ý nghĩa của đời sống qua câu trả lời giáo lý của một em gái nhỏ Da Đỏ trong trường của chị, và ông cho biết ông đang học đạo để được rửa tội trong một thời gian vắn.
16. Muốn giúp ích cho Giáo Hội, hãy dạy giáo lý
Một bà sang trọng và giàu có, trong một buổi yết kiến Đức Thánh Cha Piô X, thành thật tâu lên: “Tâu Đức Thánh Cha, con có thể làm gì để giúp ích cho Giáo Hội?”
Câu trả lời của Đức Thánh Cha vụt bay ra như một mũi tên: “Con hãy đi dạy giáo lý!”
17. Một viên ngọc có giá trị hơn cả một núi đá
Thánh nữ Louise de Marillac buồn phiền vì Đức Giám Mục trong một giáo phận kia không muốn cho chị lập một chi nhánh của Dòng để lo việc bác ái. Thánh Vinh-Sơn khuyên chị thánh nầy : “Một viên ngọc thì có giá trị hơn cả một núi đá. Một hành động tuân phục thì có giá trị trước mặt Chúa hơn mọi số nhiều của những công việc tốt lành.”
18. Mẹ nằm mơ…..
Năm 1913, bà bề trênFrancescaCal… cùng một số nữ tu, đến tiểu bangSeattleđể tìm cách thiết lập một cô nhi viện. Đến nơi, bà bề trên sai các nữ tu đi tìm chổ. Các nữ tu về báo cáo: không tìm ra được chổ nào. Bà bề trên lấy bản đồ tiểu bang ra, nhắm mắt cầu nguyện, rồi lấy tay chỉ khống một chổ trên bản đồ. Các nữ tu nhao nhao: “Chúng con biết, chổ nầy không được đâu.”
Bà bề trên nói: các con cứ đến xem. Khi đi xem về, các nữ tu trầm trồ : chổ nầy quá tuyệt, sao Mẹ biết ? Bà bề trên trả lời bí mật : Mẹ nằm mơ… Ngày mai, bà bề trên cùng chị em đi thăm chổ. Khi đi về, các nữ tu đi xe điện ngầm trước, còn bà bề trên ra đường quan, đón xe quá giang. Một phụ nữ lái xe, dừng lại, cho bà bề trên quá giang. Khi biết được bà bề trên muốn chổ đó, người phụ nữ lái xe nói : đó là chổ của chồng tôi. Người phụ nữ gọi điện thoại cho chồng. Chồng tặng bà bề trên khu đất đó. Sau đó, hai vợ chồng liên lạc với bà bề trên : có thêm một người giấu tên, tặng một vạn mỹ kim để giúp bà thực hiện chương trình bác ái đó.
19. Thất học, thế mà làm cố vấn cho hai vị thánh thông thái
Thánh Felice da Cantalive thất học về mặt đời. Dầu vậy, ngài vẫn hãnh diện về việc ngài học được năm chữ đỏ và một chữ trắng. Ngài cắt nghĩa : năm chữ đỏ, là năm Dấu Thánh Chúa Giêsu; một chữ trắng, Đức Mẹ Vô Nhiễm Nguyên Tội.
Ngài sống đời cầu nguyện, hy sinh, treo cao gương tốt. hai vị thánh danh tiếng đồng thời với ngài, thánh Carôlô Bôrômêô và thánh Philiphê Nêri, chọn ngài làm cố vấn. Có đời sống nội tâm sâu xa, thì dẫu bất tài, thiếu khả năng, vẫn được Chúa dùng để làm ích cho các linh hồn.
20. Gương tốt của một thầy giáo
Đại sử gia người Đức, Godefroid Kurth thích kể kỷ niệm nầy: Lúc 10 tuổi, tôi học tiểu học. Chiều kia, bãi lớp, tôi ra về, nhưng vì quên một vật ở lớp, tôi lui lại lớp. Tôi đẩy nhẹ cửa bước vào. Tôi tưởng không có ai. Ngờ đâu, thầy giáo tôi đang quỳ cầu nguyện, mắt ngước lên Thánh Giá. Đã hơn 50 năm rồi, mà hình ảnh nầy vẫn sống mãi trong trí tôi. Và hình ảnh nầy đã giúp tôi rất nhiều trên con đường tốt của tôi.
XHV sưu tầm từ http://www.facebook.com/groups/117791728325027/files/