Sự cần thiết của sự nhìn xa trông rộng – SN ngày 08.11.2024

0

Tác giả: Don Schwager
Nguồn: 
www.dailyscripture.net
Lm. Phaolô Vũ Đức Thành, SDD. chuyển ngữ

Friday, November 8, 2024

The necessity of prudent foresight

Scripture: Luke 16:1-8  

1 He also said to the disciples, “There was a rich man who had a steward, and charges were brought to him that this man was wasting his goods. 2 And he called him and said to him, `What is this that I hear about you? Turn in the account of your stewardship, for you can no longer be steward.’ 3 And the steward said to himself, `What shall I do, since my master is taking the stewardship away from me? I am not strong enough to dig, and I am ashamed to beg. 4 I have decided what to do, so that people may receive me into their houses when I am put out of the stewardship.’ 5 So, summoning his master’s debtors one by one, he said to the first, `How much do you owe my master?’ 6 He said, `A hundred measures of oil.’ And he said to him, `Take your bill, and sit down quickly and write fifty.’ 7 Then he said to another, `And how much do you owe?’ He said, `A hundred measures of wheat.’ He said to him, `Take your bill, and write eighty.’ 8 The master commended the dishonest steward for his shrewdness; for the sons of this world are more shrewd in dealing with their own generation than the sons of light.”

Thứ Sáu, ngày 08.11.2024  

Sự cần thiết của sự nhìn xa trông rộng

Lc 16,1-8

1 Đức Giê-su còn nói với các môn đệ rằng: “Một nhà phú hộ kia có một người quản gia. Người ta tố cáo với ông là anh này đã phung phí của cải nhà ông.2 Ông mới gọi anh ta đến mà bảo: “Tôi nghe người ta nói gì về anh đó? Công việc quản lý của anh, anh tính sổ đi, vì từ nay anh không được làm quản gia nữa!3 Người quản gia liền nghĩ bụng: “Mình sẽ làm gì đây? Vì ông chủ đã cất chức quản gia của mình rồi. Cuốc đất thì không nổi, ăn mày thì hổ ngươi.4 Mình biết phải làm gì rồi, để sau khi mất chức quản gia, sẽ có người đón rước mình về nhà họ!5 “Anh ta liền cho gọi từng con nợ của chủ đến, và hỏi người thứ nhất: “Bác nợ chủ tôi bao nhiêu vậy?6 Người ấy đáp: “Một trăm thùng dầu ô-liu. Anh ta bảo: “Bác cầm lấy biên lai của bác đây, ngồi xuống mau, viết năm chục thôi.7 Rồi anh ta hỏi người khác: “Còn bác, bác nợ bao nhiêu vậy? Người ấy đáp: “Một ngàn giạ lúa. Anh ta bảo: “Bác cầm lấy biên lai của bác đây, viết lại tám trăm thôi.8 “Và ông chủ khen tên quản gia bất lương đó đã hành động khôn khéo. Quả thế, con cái đời này khôn khéo hơn con cái ánh sáng khi xử sự với người đồng loại.

Meditation: 

Do you make good use of your money and possessions? Jesus seemed to praise a steward (a manager entrusted with his master’s goods) who misused his employer’s money. What did the steward do that made Jesus praise him? The steward was responsible for managing his wealthy landowner’s property. The steward very likely overcharged his master’s tenants for their use of the land and kept more than his fair share of the profit. When the landowner discovered the steward’s dishonest practice he immediately removed him from his job, leaving him penniless and ashamed to beg or do manual work.

The necessity of prudent foresight to avert disaster

Before news of his dismissal became public knowledge, the shrewd steward struck a deal with his master’s debtors. In discounting their debts he probably was giving up his generous commission. Such a deal won him great favor with the debtors. Since the steward acted as the landowner’s agent, such a deal made his master look very generous and forgiving towards those who owned him money. Surely everyone would praise such a generous landowner as the town hero! Since the master could not undo the steward’s cancellation of the debts without losing face and making his debtors resent him, he praised the steward for outwitting him and making him appear as a generous and merciful landowner.

Jesus obviously thought that the example of a very clever steward would be a perfect illustration for a spiritual lesson about God and how God treats those who belong to his kingdom. What’s the point of Jesus’ parable? The dishonest steward is commended not for mishandling his master’s wealth, but for his shrewd provision in averting personal disaster and in securing his future livelihood. The original meaning of “shrewdness” is “foresight”. A shrewd person grasps a critical situation with resolution, foresight, and the determination to avoid serious loss or disaster.

Faith and prudent foresight can save us from moral and spiritual disaster

Jesus is concerned here with something more critical than a financial or economic crisis. His concern is that we avert spiritual crisis and personal moral disaster through the exercise of faith and foresight. If Christians would only expend as much foresight and energy to spiritual matters, which have eternal consequences, as they do to earthly matters which have temporal consequences, then they would be truly better off, both in this life and in the age to come.

God loves good stewardship and generosity

Ambrose, a 4th century bishop said: The bosoms of the poor, the houses of widows, the mouths of children are the barns which last forever. True wealth consists not in what we keep but in what we give away. Possessions are a great responsibility. The Lord expects us to use them honestly and responsibly and to put them at his service and the service of others. We belong to God and all that we have is his as well. He expects us to make a good return on what he gives us.

God loves generosity and he gives liberally to those who share his gifts with others. The Pharisees, however, had little room for God or others in their hearts. The Gospel says they were lovers of money (Luke 16:14). Love of money and wealth crowd out love of God and love of neighbor. Jesus makes clear that our hearts must either be possessed by God’s love or our hearts will be possessed by the love of something else. What do you most treasure in your heart?

“Lord Jesus, all that I have is a gift from you. May I love you freely and generously with all that I possess. Help me to be a wise and faithful steward of the resources you put at my disposal, including the use of my time, money, and possessions.”

 

Suy niệm:

Bạn có sử dụng tiền bạc và tài sản của bạn tốt không? Đức Giêsu dường như ca ngợi người quản lý (người được giao phó, đã dùng phương những tài sản của chủ) người đã lạm dụng tiền bạc của chủ mình. Người quản lý đã làm gì khiến Đức Giêsu phải khen ngợi ông?  Người quản lý có trách nhiệm về việc trông coi tài sản của người chủ giàu có của mình. Có lẽ ông đã đòi hỏi những người thuê đất của ông chủ nhiều hơn và giữ phần huê hồng của mình cũng nhiều hơn. Khi ông chủ phát hiện việc làm gian dối của người quản lý, ngay lập tức ông cho anh ta thôi việc, không cho anh ta đồng xu nào, và anh ta phải xấu hổ đi ăn xin hoặc làm công việc nặng nhọc.

Sự cần thiết của tầm nhìn xa khôn ngoan để tránh tai họa

Trước khi tin tức sa thải truyền ra công chúng, người quản lý khôn ngoan lập tức đi thương lượng với những người thuê đất. Qua việc giảm giá cho những con nợ, anh ta đang đề cao lòng quảng đạicủa mình. Cuộc thương lượng như thế đem lại ơn ích lớn cho những con nợ. Vì anh ta hành xử với tư cách của người đại diện chủ đất, nên cuộc thương lượng như thế sẽ làm cho ông chủ ra vẻ rất quảng đại và tha nợ cho những người thuê đất. Chắc chắn mọi người sẽ ca ngợi một ông chủ quảng đại như thế như một vị anh hùng của thành phố! Vì người chủ không thể thu hồi lại việc tha nợ của người quản lý mà không bị mất mặt và sẽ làm cho những con nợ oán giận ông. Nên ông khen ngợi người quản lý về việc đánh lừa ông như một người chủ đất quảng đại và giàu lòng thương xót.

Rõ ràng Đức Giêsu nghĩ rằng ví dụ về người quản lý rất thông minh sẽ là một minh hoạ hoàn hảo cho một bài học thiêng liêng về Thiên Chúa, và việc Thiên Chúa đối xử thế nào với những ai thuộc về vương quốc của Người!  Quan điểm bài dụ ngôn của Đức Giêsu là gì?  Người quản lý bất trung được khen ngợi không phải vì sự quản lý ma giáo tài sản của chủ mình, nhưng đối với việc tiên liệu khéo léo của mình trong việc đề phòng tai họa sẽ xảy ra cho mình, và bảo đảm cho cuộc sống tương lai của mình.  Ý nghĩa ban đầu của “sự thông minh” là “tầm nhìn xa”. Một người thông minh hiểu thấu một tình huống suy thoái với cách giải quyết, tầm nhìn xa, và việc quyết định để tránh tổn thất hay thảm họa nghiêm trọng.

Đức tin và tầm nhìn khôn ngoan có thể cứu chúng ta khỏi tai họa luân lý và tôn giáo

Đức Giêsu muốn đề cập ở đây đến sự nguy hiểm hơn là cuộc khủng hoảng tài chính hoặc kinh tế.  Mối quan tâm của Người là chúng ta ngăn chặn sự khủng hoảng thiêng liêng, và thảm họa đạo đức cá nhân, qua việc sống đức tin và sự tiên đoán. Nếu các Kitô hữu sẽ chỉ ra sức tiên liệu, và nỗ lực cho những vấn đề thiêng liêng mà có những hậu quả đời đời, giống như họ thực hiện những vấn đề trần thế mà có những hậu quả nhất thời, thì lẽ ra họ đã thực sự sống tốt hơn, trong cả cuộc sống đời này và đời sau.

TC thích sự quản lý tốt và lòng quảng đại

Thánh Ambrose, một giáo phụ và ở thế kỷ thứ 4 nói rằng: “Sự đùm bọc người nghèo, làm nhà cửa cho các bà góa phụ, việc cho các trẻ em ăn uống là những kho lẫm tồn tại mãi mãi. Sự giàu có đích thực không ở trong những gì chúng ta có, nhưng ở trong những gì chúng ta cho đi. Sự chiếm hữu và của cải vật chất đi liền với một trách nhiệm nặng nề. Thiên Chúa muốn chúng ta sử dụng chúng một cách thành thật và có trách nhiệm, sử dụng chúng vào việc phụng sự Người và phục vụ anh em. Chúng ta là những tôi tớ của Chúa, và tất cả những gì chúng ta có đều thuộc về Người. Người muốn chúng ta sử dụng tốt những gì Người ban cho chúng ta.

Thiên Chúa yêu thích sự quảng đại và Người cho đi cách tự do cho những ai biết chia sẻ ơn sủng cho người khác. Tuy nhiên, trong trái tim của những người Pharisêu lại không có chỗ cho Thiên Chúa hay người khác. Phúc âm nói rằng họ là những người yêu tiền của (Lc 16:14).  Sự yêu thích tiền bạc và giàu có xua đuổi tình yêu Thiên Chúa và tình yêu đối với tha nhân. Đức Giêsu nói rõ ràng rằng tâm hồn chúng ta một là được chiếm hữu bởi tình yêu Thiên Chúa, hoặc bị chiếm hữu bởi sự yêu thích những thứ khác. Đâu là kho báu quý nhất của tâm hồn bạn?

Lạy Chúa Giêsu, tất cả những gì con có là ơn sủng của Chúa. Chớ gì con yêu mến Chúa cách tự do và quảng đại với tất cả những gì con có. Xin Chúa giúp con trở thành một người quản lý khôn ngoan và trung tín về những tài nguyên mà Chúa giao phó cho con sử dụng, kể cả việc sử dụng thời gian, tiền bạc, và của cải vật chất.

Comments are closed.

phone-icon