Nguồn: WAU, Personal Spirituality Resources
Sr. Maria Trần Thị Ngọc Hương chuyển ngữ
Ta Biết Những Kế Hoạch Ta Dành cho Con
Lời Mời Gọi Thay Đổi trong Mùa Vọng
Nếu bạn có một khung cảnh Giáng Sinh, hãy chiêm ngắm nó một chút. Hãy suy nghĩ về tất cả những người mà cuộc sống của họ đã được biến đổi nhờ kết quả của sự thụ thai và ra đời của Chúa Giêsu. Thánh Giuse và Mẹ Maria chắc chắn đã được biến đổi.
Ông Giacaria và bà Êlizabét đã được biến đổi. Cũng thế, Gioan, con trai của hai ông bà, khi vẫn đang ở trong lòng mẹ cũng được biến đổi! Các nhà Đạo Sĩ, những người chăn chiên, bà Anna và ông Simêon: Rất nhiều người đã được tác động và đã được biến đổi nhờ Tin Mừng về Giáng Sinh.
Sự biến đổi là một trong những đề tài chính của mùa Vọng. Thiên Chúa ban cho chúng ta thời gian này để chúng ta kiểm duyệt lại cuộc sống của mình và tự hỏi: “Làm cách nào sự ra đời của Chúa Giêsu biến đổi cuộc sống của tôi?” Làm cách nào để sự chào đời của Người biến đổi cuộc sống của tôi năm nay?” Để giúp chúng ta trả lời cả hai câu hỏi này, hãy nhìn vào cách Đức Maria và Giuse đã chấp nhận kế hoạch mới của Thiên Chúa dành cho cuộc sống của họ, cách các ngài đã thưa “vâng”. Hãy học nơi các ngài, để bạn có thể thưa tiếng “vâng (có)” của bạn đối với Chúa Giêsu thậm chí ý nghĩa hơn.
Chấp Nhận Những Kế Hoạch của Thiên Chúa. “Chương trình Chúa ngàn năm bền vững, ý định của lòng Người vạn kiếp trường tồn” (Tv 33,11). Qua ngôn sứ Giêrêmia, Thiên Chúa phán với dân Ítraen rằng: “Vì chính Ta biết các kế hoạch Ta định làm cho các ngươi… kế hoạch thịnh vượng, chứ không phải tai ương, để các ngươi có một tương lai và một niềm hy vọng” (Gr 29,11). Đây là những tâm tình rất cảm động. Chúng nói với chúng ta rằng các kế hoạch của Thiên Chúa dành cho chúng ta thì rất tốt – tốt hơn, thậm chí tốt hơn cả chúng ta có thể tự đề ra cho mình. Nhưng nếu chúng ta muốn biết những phúc lành trong các kế hoạch của Thiên Chúa, chúng ta phải mở lòng mình ra với những kế hoạch đó.
Hãy chiêm ngắm Đức Maria trong cảnh Giáng Sinh của bạn và hãy suy nghĩ về kế hoạch của Thiên Chúa dành cho cuộc đời của Mẹ. Hãy suy nghĩ về những thay đổi mà Mẹ đã phải thực hiện để chấp nhận lấy kế hoạch này. Mẹ đã đính hôn với Giuse và có lẽ đang trông mong một cuộc sống bình lặng trong cầu nguyện và chiêm niệm, dần già đi với người chồng đạo đức, chung thủy của mình. Đó là một kế hoạch tốt. Nhưng đó không phải là những gì Thiên Chúa muốn.
Khi sứ thần Gabriel hiện ra với Đức Maria, toàn bộ cuộc sống của Mẹ đã bị đảo lộn. Bỗng dưng, Mẹ sắp trở thành một người mẹ – và thậm chí không phải do bởi Giuse nhưng bởi Chúa Thánh Thần! Tương lai tươi sáng mà Mẹ đã hình dung cho chính mình đã nhanh chóng trở nên u ám, và Đức Maria “rất bối rối” trước lời chào của sứ thần (Lc 1,29). Nhưng Mẹ đã nhận được ân sủng để tin tưởng, tín thác vào Thiên Chúa dẫu cho bất cứ gian khổ hay thách đố nào đang chờ Mẹ. Mẹ biết Thiên Chúa tốt lành. Mẹ biết Người đang yêu thương Mẹ. Mẹ biết Người sẽ không bỏ rơi Mẹ. Và vì thế với những sự thật này như nền tảng cho cuộc đời của mình, Mẹ đã khẳng định rằng Mẹ có thể chấp nhận kế hoạch của Thiên Chúa và tin rằng Người sẽ lo liệu cho Mẹ.
Bây giờ, bạn hãy nhìn ngắm Thánh Giuse. Người cũng đã được mời gọi để đón nhận kế hoạch của Thiên Chúa và từ bỏ ý tưởng của mình về cuộc sống với Maria. Và Giuse đã thực hiện. Lúc đầu khi Giuse biết từ Maria rằng một sứ thần đã viếng thăm nàng và nói với nàng rằng nàng sẽ hạ sinh một con trai bởi phép Chúa Thánh Thần, có lẽ Giuse đã bị sốc. Thậm chí ông có thể đã tự hỏi trong tích tắc liệu Maria có đang nói sự thật không. Dù vậy, Giuse là một người công chính, vì thế ông đã quyết định lìa bỏ Maria cách âm thầm. Ông không muốn Maria bị coi là một phụ nữ ngoại tình – đặc biệt (ngài không muốn thế) nếu việc nàng mang thai là một điều kỳ diệu! Nhưng Giuse không thể tưởng tượng được việc tiếp tục kết hôn với Maria và nuôi dưỡng một đứa trẻ không phải là con của mình.
Nhưng Thiên Chúa đã có một kế hoạch khác. Qua sứ thần, Người nói với Giuse rằng chuyện của Maria là đúng sự thật, và Người đã bảo đảm với ông rằng việc cưới Maria là điều đúng đắn phải làm. Giống như Maria, Giuse đã không biết gì về vấn đề kế hoạch mới này sẽ thực hiện như thế nào. Nhưng như giống Maria, ông đã sẵn lòng tín thác vào Thiên Chúa.
Thiên Chúa có kế hoạch cho mỗi người chúng ta. Những kế hoạch này có thể đòi hỏi có những sự thay đổi trong cuộc sống của chúng ta, giống như đã xảy ra cho Maria và Giuse. Cha của chúng ta muốn ban cho chúng ta khả năng để làm những điều lớn lao cho Người. Nhưng chúng ta sẽ thấy “những điều vĩ đại” này chỉ xảy ra bao lâu chúng ta lắng nghe Người và giữ cho tâm hồn mình luôn hướng về Người. Nếu chúng ta để cho mình bị phân tâm, chia trí (bởi những chuyện khác), chúng ta có nguy cơ bỏ lỡ mất những gì Người muốn chúng ta thực hiện. Mặt khác, khi chúng ta đặt Chúa Giêsu ở chỗ ưu tiên trong tâm hồn chúng ta (yêu mến Chúa Giêsu hơn), chúng ta sẽ nhận ra chính mình đang thực hiện thánh ý của Người.
“Nhớ Đến Thầy”. Trong bữa Tiệc Ly, Chúa Giêsu đã nói với các môn đệ của Người rằng: “Anh em hãy làm việc này mà tưởng nhớ đến Thầy” (Lc 22,19). Và đã qua hai ngàn năm, chúng ta vẫn đang làm điều đó trong mỗi Thánh Lễ. Mỗi lần chúng ta cử hành Thánh Lễ, chúng ta đang nhắc lại những gì Chúa Giêsu đã làm trên thập giá cho chúng ta. Đó có thể là một kinh nghiệm rất cảm động, lắng nghe Thánh Kinh, nhìn ngắm Chúa trong Thánh Thể và cầu nguyện với tất cả các anh chị em của chúng ta.
Nhưng rồi đến cuộc sống hằng ngày của chúng ta, khi chúng ta nhớ đến rất nhiều thứ khác. Chúng ta nhớ danh sách thực phẩm của chúng ta. Chúng ta nhớ dự án mà chúng ta đang thực hiện ở văn phòng. Chúng ta nhớ mua quà sinh nhật cho một đứa trẻ hoặc nhớ để đi sửa chiếc xe của mình. Hoặc chúng ta nhớ những gì trên truyền hình đêm qua, những gì sẽ giảm giá vào cuối tuần, hoặc ai sắp đến thăm chúng ta vào những ngày nghỉ.
Chúng ta nhớ quá nhiều thứ, nhưng Chúa Giêsu muốn ký ức về những gì Người đã thực hiện cho chúng ta là ký ức đầu tiên và mạnh mẽ nhất. Người muốn nó chiếm ưu tiên trên mọi thứ khác. Người muốn chúng ta dành thời gian nhớ đến Người mỗi ngày – cho dù chúng ta đi hoặc không đi tham dự Thánh Lễ. Người muốn ký ức về những gì Người đã làm cho chúng ta in sâu vào tâm trí chúng ta.
Maria và Giuse đã thưa “vâng” với Thiên Chúa bởi vì tâm trí và tâm hồn các ngài được chứa đầy những ký ức về cách Thiên Chúa đã hành động trong quá khứ. Các ngài đã nhớ đến lòng trung thành của Thiên Chúa đối với Ápraham. Các ngài nhớ đến cách Thiên Chúa đã giải thoát dân Người khỏi ách nô lệ ở Ai Cập và đưa họ vào Miền Đất Hứa. Các ngài nhớ đến cách Thiên Chúa đã nâng Đavít lên một vị vua vĩ đại nhưng khiêm tốn. Các ngài đã nhớ cách Người nói chuyện với dân của mình qua các ngôn sứ và cách Người đưa họ trở về từ tình trạng lưu đày ở Babylon. Tất cả những ký ức này đã diễn ra trong một hành trình dài để giúp các ngài tin tưởng vào Thiên Chúa và đón nhận những kế hoạch mới mà Thiên Chúa dành cho cuộc đời của mình.
Nếu chúng ta nhớ đến thập giá, nếu chúng ta nhớ rằng Chúa Giêsu đã chết để giải thoát chúng ta khỏi tội lỗi, ký ức sẽ mang lại chúng ta sự bình an và niềm vui. Nếu chúng ta nhớ rằng Chúa Giêsu đã đến trần gian vì Người yêu thương chúng ta, ký ức đó sẽ giúp chúng ta tin tưởng, phó thác vào Người. Việc nhớ Chúa Giêsu là ai và nhớ những gì Người đã thực hiện cho chúng ta tự nhiên sẽ làm cho chúng ta mở lòng ra với thánh ý của Thiên Chúa. Điều đó sẽ thúc đẩy chúng ta cầu nguyện. Điều đó thúc đẩy chúng ta tha thứ cho những người khác như Người đã tha thứ cho chúng ta. Điều đó thúc đẩy chúng ta phục vụ dân Người.
Hãy Nhận Lấy Lời Mời Gọi của Người. Gần hai ngàn năm trước Maria, Thiên Chúa đã kêu gọi Ápraham, một người lớn tuổi và giàu có ở Mesopotamia (Miền Lưỡng Hà), để đưa gia đình, những đàn súc vật của ông rời đến một miền đất gọi là Canaan, cách xa đó hàng trăm dặm. Đây là một thử thách lớn. Hãy nhớ rằng (thời đó), không có những xe tải, những con đường cao tốc và không có những đại lý về bất động sản. Cũng hãy nhớ rằng Ápraham và vợ ông là bà Sara có lẽ hài lòng với cuộc sống mà họ có. Tuy nhiên, họ đã đồng ý để thực hiện những gì Thiên Chúa mời gọi, và kết quả là một giao ước với Thiên Chúa và vô số những phúc lành.
Năm trăm năm sau đó, Thiên Chúa nói với Môsê giải thoát dân Người khỏi ách nô lệ Ai Cập. Giống như Ápraham, Môsê có lẽ đang hạnh phúc với cuộc sống của ông là một người chăn chiên ở Midian. Ông và vợ ông đã bắt đầu sống chung với nhau thành một gia đình, và cuộc sống của ông như một người chăn chiên là một cuộc sống tốt đẹp. Lúc đầu, Môsê đã cố tránh lời kêu gọi của Thiên Chúa, nhưng cuối cùng ông đã đồng ý – và một lần nữa, phần còn lại đã làm nên lịch sử. Chỉ cần nhìn vào tất cả những gì Môsê đã có thể hoàn thành bởi ông đã bước đi trong đức tin!
Ápraham, Môsê và rất nhiều vị thánh khác là những con người bình thường đã sống tốt cuộc sống của mình trước khi Chúa kêu gọi họ. Cuộc gặp gỡ của họ với Thiên Chúa và quyết định của họ đi theo những kế hoạch của Người cho họ có khả năng để thực hiện những điều vĩ đại cho Người và cho dân của Người. Điều đó không không phải lúc nào cũng dễ dàng, nhưng nó luôn luôn đáng làm.
Lời Chúc Phúc và Lời Kêu Gọi. Hôm nay, Chúa Giêsu đang mời gọi chúng ta đón nhận kế hoạch của Người. Các nhu cầu trong Giáo Hội và trên thế giới thì quá lớn. Nhưng lịch sử nói với chúng ta rằng Thiên Chúa đã chuẩn bị để chúc phúc cho bất cứ ai đáp lại lời kêu gọi của Người để phụng sự Người.
Vậy hãy dành thời gian trong mùa Vọng này để suy niệm về khung cảnh Giáng Sinh. Khi bạn chiêm ngắm khung cảnh bình yên này, hãy suy nghĩ về những con người mà cuộc sống của họ đã được biến đổi bởi vì Thiên Chúa đã mời gọi họ phụng sự Người và chuẩn bị con đường cho Con của Người. Những con người này đã chọn hy sinh các kế hoạch riêng của họ. Đây là cách luôn luôn tồn tại trong Giáo Hội. Nó tồn tại vì những con người như chúng ta tự do chọn lựa đáp lại lời kêu gọi của Thiên Chúa.
Thiên Chúa đang kêu gọi bạn phụng sự Người như thế nào? Người đang yêu cầu bạn thực hiện những thay đổi nào? Nếu bạn biến điều đó thành một điểm để nhớ Chúa Giêsu trong mùa này, bạn sẽ thấy mình đang mở lòng ra nhiều hơn với lời kêu gọi của Thiên Chúa. Bạn sẽ nhận thấy chính bạn sẵn lòng nhiều hơn để bước ra trong đức tin. Và bạn sẽ nhận thấy niềm vui và bình an lớn hơn khi bạn làm như thế.