Chầu Thánh Thể – Tuần 3 Phục Sinh năm C dành cho Thiếu Nhi

0

Sr. Têrêsa Nguyễn Thị Phượng

I. KHAI MẠC:

Hát: Cầu xin Chúa Thánh Thần 

II. ĐẶT MÌNH THÁNH

– Hát: Con Thờ Lạy

III. ĐỌC TIN MỪNG

1. Lời Chúa: Ga 21,1–14

Đức Giê-su hiện ra ở Biển Hồ Ti-bê-ri-a

Sau đó, Đức Giê-su lại tỏ mình ra cho các môn đệ ở Biển Hồ Ti-bê-ri-a. Người tỏ mình ra như thế này. Ông Si-môn Phê-rô, ông Tô-ma gọi là Đi-đy-mô, ông Na-tha-na-en người Ca-na miền Ga-li-lê, các người con ông Dê-bê-đê và hai môn đệ khác nữa, tất cả đang ở với nhau. Ông Si-môn Phê-rô nói với các ông: “Tôi đi đánh cá đây.” Các ông đáp: “Chúng tôi cùng đi với anh.” Rồi mọi người ra đi, lên thuyền, nhưng đêm ấy họ không bắt được gì cả.

Khi trời đã sáng, Đức Giê-su đứng trên bãi biển, nhưng các môn đệ không nhận ra đó chính là Đức Giê-su. Người nói với các ông: “Này các chú, không có gì ăn ư?” Các ông trả lời: “Thưa không.” Người bảo các ông: “Cứ thả lưới xuống bên phải mạn thuyền đi, thì sẽ bắt được cá.” Các ông thả lưới xuống, nhưng không sao kéo lên nổi, vì lưới đầy những cá. Người môn đệ được Đức Giê-su thương mến nói với ông Phê-rô: “Chúa đó!” Vừa nghe nói “Chúa đó!”, ông Si-môn Phê-rô vội khoác áo vào vì đang ở trần, rồi nhảy xuống biển. Các môn đệ khác chèo thuyền vào bờ kéo theo lưới đầy cá, vì các ông không xa bờ lắm, chỉ cách vào khoảng gần một trăm thước.

Bước lên bờ, các ông nhìn thấy có sẵn than hồng với cá đặt ở trên, và có cả bánh nữa.10 Đức Giê-su bảo các ông: “Đem ít cá mới bắt được tới đây!” Ông Si-môn Phê-rô lên thuyền, rồi kéo lưới vào bờ. Lưới đầy những cá lớn, đếm được một trăm năm mươi ba con. Cá nhiều như vậy mà lưới không bị rách. Đức Giê-su nói: “Anh em đến mà ăn!” Không ai trong các môn đệ dám hỏi “Ông là ai?”, vì các ông biết rằng đó là Chúa.13 Đức Giê-su đến, cầm lấy bánh trao cho các ông; rồi cá, Người cũng làm như vậy. Đó là lần thứ ba Đức Giê-su tỏ mình ra cho các môn đệ, sau khi trỗi dậy từ cõi chết.

2. Suy niệm:

Các em yêu quý,

Bài Tin Mừng mà các em vừa nghe là phần đầu của phụ chương trong Tin Mừng thánh Gioan, kể về việc Chúa Giêsu Phục Sinh hiện ra với các môn đệ ở biển hồ Tibêria vùng Galilê, nơi mà xưa kia Chúa đã gọi các ông đi theo Ngài và làm những môn đệ đầu tiên ở với Chúa. Hôm nay, thánh Gioan cho ta nghe và chiêm ngắm Chúa Giêsu Phục Sinh đã thể hiện mẻ cá lạ lùng để tiếp tục chinh phục lòng tin của các Tông Đồ vào Chúa Phục Sinh.

 Ở trình thuật này, các em gặp lại các khuôn mặt khá quen thuộc: Simon Phêrô – trưởng nhóm, Tôma, khi Chúa nói là “Thầy đi để dọn chỗ cho các con và Thầy đi đâu các con biết đường rồi”, thì đã hỏi lại Chúa rằng “chúng con không biết Thầy đi đâu thì làm sao biết được đường đi?”

 Natharael, người Canna xứ Galilê, đây là người đã được Chúa khen tặng khi Philiphe giới thiệu ông tới với Chúa: Đây là người Israel, nơi ông không có gì gian dối, đáp lại ông nói sao Chúa biết ông và Chúa trả Lời: Trước khi Philiphe gọi anh dưới gốc cây vả, ta đã biết anh.

 Các em cũng thấy các người con ông Zêbêđê, đó hẳn là Gioan trẻ tuổi nhất trong sớ nhóm Mười Hai, và Giacôbê anh ông, và cả hai được Chúa đặt tên là “con của sấm sét”. Có lần người Samaria không tiếp Chúa và không cho Chúa đi đường làng của họ, hai ông nói với Chúa là xin lửa từ Trời xuống mà thiêu đốt làng. Rồi có cả hai môn đệ khác mà thánh Gioan không nói rõ tên cũng đang ở với Phêrô, khi Phêrô khởi xướng “Tôi đi đánh cá đây!”. Họ nói: “chúng tôi cũng đi với ông”.

 Chi tiết này cho thấy sau biến cố bi thảm của Thầy mình, các môn đệ vẫn gặp gỡ nhau, phần vì thương nhớ Thầy, phần vì ai cũng có nỗi buồn trĩu nặng và vì thế thấy cần đến với nhau để chia sẻ và cảm thông với nhau. Nỗi buồn được chia sẻ sẽ vơi đi là thế.

 Các em yêu quý, đời sống chung là rất cao quý. Tinh thần làm việc chung cũng vậy. Cao quý vì nó diễn tả tình yêu liên đới, mối tương quan giữa người với người, và tình yêu liên đới, mối tương quan hiệp thông ấy có nguồn gốc từ gia đình Ba Ngôi Thiên Chúa. Tinh thần làm việc chung, là đức tính cao quý mà các em cần phải trau dồi. Sở dĩ em cần phải trau dồi vì nó giúp cho em sống các mối tương quan của mình cách tròn đầy nhất, giúp phát triển nhân cách của em đến đáng yêu nhất, và nhất là giúp em sống đúng với danh hiệu là con cái của Chúa và có mọi người là anh chị em. Kết quả công việc chung có thể là thước đo của tinh thần này, nhưng không luôn luôn là thế. Bài Tin Mừng hôm nay cho ta thấy rõ điều ấy: các ông cùng đi thuyền, đồng lòng cùng Phêrô ra khơi đánh cá, nhưng suốt đêm chẳng được gì. Điều quan trọng trong đời sống chung và tinh thần làm việc chung không hệ tại ở kết quả của công việc mà là tình yêu thương liên đới. Đây mới thực sự là điều đáng quý. Chúa Phục Sinh đã đến và đã tưởng thưởng cho nỗ lực sống liên đới của các môn đệ: một mẻ cá lạ lùng đến nỗi các ông “không còn sức kéo lên nữa, vì cá nhiều quá!”

 Vậy giờ đây, các em hãy dâng lên Chúa Thánh Thể tâm tình yêu mến tôn thờ, và xin Chúa tiếp tục hướng dẫn, giúp em tập sống tinh thần liên đới, biết yêu thương quan tâm đến người khác, biết tập bỏ ý riêng để sống hòa thuận với mọi người, nhất là trong gia đình em, để luôn làm vui lòng cha mẹ và làm người con ngoan của Chúa, khi nỗ lực sống thực thi Lời Chúa dạy, là sống tình liên đới và yêu thương.

Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, con yêu mến thờ lạy Chúa. Con cảm ơn Chúa đã cho con chiêm ngắm mẫu gương của Chúa, của các Tông đồ trong đời sống chung, đời sống liên đới cộng tác trong công cuộc rao giảng Nước Chúa.

 Vậy giờ đây, con tha thiết xin Chúa ban cho con ơn khiiêm nhường biết rộng mở trí lòng và tâm hồn để làm việc và học hỏi nơi các bạn hữu con. Xin dạy con biết cách rèn luyện cho được một tinh thần làm việc chung, liên đới trong tinh thần trách nhiệm cao với các bạn

 Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, con yêu mến Chúa, con yêu mến Chúa thiết tha. Amen.

IV. PHÉP LÀNH

V. KẾT THÚC

  • Hát: Chúa đã sống lại thật rồi. 

Comments are closed.

phone-icon