Br. Phaolô Vũ Đức Thành, SDD chuyển ngữ
Nguồn: The Word Among Us – December, 2021
Không. Nó sẽ được đặt tên là Gioan (Lc 1, 60)
Chúng ta có thể đã quá quen với câu chuyện về cách đặt tên Gioan Tẩy Giả đến nỗi chúng ta quên mất sự táo bạo trong phản ứng của Êlisabét với gia đình: Không. Mọi người đều mong đợi rằng bà sẽ theo truyền thống và đặt tên con trẻ theo tên cha của ông, Giacaria. Nhưng chỉ với một từ “không”, cô đã tuân theo mệnh lệnh của thiên thần và đặt tên cho đứa con của mình là Gioan.
Tại sao Êlisabét lại nói với sự tự tin như vậy? Hãy nhìn những gì đã xảy ra. Một thiên thần đã đến thăm chồng bà để thông báo về sự ra đời của đứa trẻ đặc biệt này. Bà đã mang thai sau nhiều năm chống chọi với căn bệnh hiếm muộn. Khi ôm con trong tay, bà biết rằng Thiên Chúa đang vạch ra kế hoạch đặc biệt cho cuộc đời bà, cũng như cho con trai bà. Bà quyết tâm vâng lời Thiên Chúa, ngay cả khi điều đó có nghĩa là coi thường truyền thống và làm mất lòng họ hàng.
Chúng ta có thể học được gì từ gương của bà Êlisabét? Rằng khi Thiên Chúa vạch rõ con đường mà Ngài muốn chúng ta đi, thì chúng ta nên đi – ngay cả khi điều đó khiến những người xung quanh không thoải mái hoặc chúng ta phải đối mặt với áp lực để đi đúng với kỳ vọng của họ.
Ví dụ, có thể chúng ta từ chối một lời mời làm việc béo bở vì chúng ta lo ngại về đạo lý của công ty. Hoặc chúng ta cương quyết rằng con cái của chúng ta phải đi dự Thánh lễ Chủ nhật, ngay cả khi nó cản trở lịch trình thể thao của chúng. Tuy nhiên, dù người khác nghĩ gì về lựa chọn và quyết định của chúng ta, thì mong muốn của Thiên Chúa dành cho chúng ta phải là ưu tiên hàng đầu của chúng ta. Có lẽ trong thời gian, những người khó chấp nhận quyết định của chúng ta sẽ thấy cách mà sự vâng lời của chúng ta sinh hoa kết quả, cho dù là trong cuộc sống của chúng ta hay thậm chí trong cuộc sống của họ.
Thiên Chúa có một kế hoạch tốt và duy nhất cho mỗi người chúng ta. Ngay cả khi kế hoạch của Ngài mở ra theo những cách không mong muốn, như đã làm với bà Êlisabét, chúng ta có thể tin tưởng rằng nó luôn là một kế hoạch tốt (Gr 29, 11). Bà Êlisabét không bao giờ có thể đoán trước được cuộc phiêu lưu mà cuộc đời mình sẽ diễn ra. Bà có lẽ thậm chí còn không sống để nhìn thấy tất cả thành quả của sự vâng lời của mình. Nhưng bà vui mừng vì sự tốt lành của Thiên Chúa dành cho bà, và bà vẫn trung thành với mệnh lệnh của Ngài. Đó là tất cả những gì quan trọng đối với bà.
Thiên Chúa cũng đang viết nên một câu chuyện cho cuộc đời bạn, và mọi phản hồi táo bạo mà bạn đưa ra đều cho phép Ngài hoàn thiện nó một cách trọn vẹn hơn.
Lạy Chúa Giêsu, xin giúp con theo Chúa ngay cả khi người khác không hiểu.
***
DAILY MEDITATION: LUKE 1:57-66
No. He will be called John. (Luke 1:60)
We might be so used to the story of how John the Baptist was named that we forget the boldness in Elizabeth’s response to her family: No. Everyone expected that she would follow tradition and name him after his father, Zechariah. But with that one word, no, she obeyed the angel’s command and gave her child the name John.
Why did Elizabeth speak with such confidence? Look what had happened. An angel had visited her husband to announce the birth of this special child. She had become pregnant after years of struggling with infertility. As she held her child in her arms, she knew that God was unfolding his special plan for her life, as well as for her son’s. She was determined to obey God, even if that meant disregarding tradition and displeasing the relatives.
What can we learn from Elizabeth’s example? That when God makes clear the path he wants us to take, we should take it—even if it makes the people around us uncomfortable or we face pressure to go along with their expectations.
For example, maybe we turn down a lucrative job offer because we are concerned about the company’s ethics. Or we insist that our kids go to Sunday Mass, even if it interferes with their sports schedules. Whatever others think of our choices and decisions, however, God’s desires for us should be our top priority. Perhaps in time those who had a hard time accepting our decisions will see ways that our obedience bore fruit, whether in our lives or even in their own.
God has a good and unique plan for each one of us. Even when his plan unfolds in unexpected ways, as it did for Elizabeth, we can trust that it is always a good one (Jeremiah 29:11). Elizabeth never could have predicted the adventure her life would turn out to be. She probably didn’t even live to see all the fruits of her obedience. But she rejoiced in God’s goodness to her, and she remained faithful to his commands. That’s all that mattered to her.
God is writing a story for your life too, and every bold response you offer him allows him to work it out more fully.
“Jesus, help me to follow you even when others don’t understand.”