Tác giả: Don Schwager
Nguồn: www.dailyscripture.net
Lm. Phaolô Vũ Đức Thành, SDD. chuyển ngữ
Thursday, September 19, 2024
Which will love him more? Scripture: Luke 7:36-50 36 One of the Pharisees asked him to eat with him, and he went into the Pharisee’s house, and took his place at table. 37 And behold, a woman of the city, who was a sinner, when she learned that he was at table in the Pharisee’s house, brought an alabaster flask of ointment, 38 and standing behind him at his feet, weeping, she began to wet his feet with her tears, and wiped them with the hair of her head, and kissed his feet, and anointed them with the ointment 39 Now when the Pharisee who had invited him saw it, he said to himself, “If this man were a prophet, he would have known who and what sort of woman this is who is touching him, for she is a sinner.” 40 And Jesus answering said to him, “Simon, I have something to say to you.” And he answered, “What is it, Teacher?” 41 “A certain creditor had two debtors; one owed five hundred denarii, and the other fifty. 42 When they could not pay, he forgave them both. Now which of them will love him more?” 43 Simon answered, “The one, I suppose, to whom he forgave more.” And he said to him, “You have judged rightly.”44 Then turning toward the woman he said to Simon, “Do you see this woman? I entered your house, you gave me no water for my feet, but she has wet my feet with her tears and wiped them with her hair. 45 You gave me no kiss, but from the time I came in she has not ceased to kiss my feet. 46 You did not anoint my head with oil, but she has anointed my feet with ointment. 47 Therefore I tell you, her sins, which are many, are forgiven, for she loved much; but he who is forgiven little, loves little.” 48 And he said to her, “Your sins are forgiven.” 49 Then those who were at table with him began to say among themselves, “Who is this, who even forgives sins?” 50 And he said to the woman, “Your faith has saved you; go in peace.” |
Thứ Năm, ngày 19.09.2024
Ai sẽ là người yêu mến chủ hơn? Lc 7,36-50 36 Có người thuộc nhóm Pha-ri-sêu mời Đức Giê-su dùng bữa với mình. Đức Giê-su đến nhà người Pha-ri-sêu ấy và vào bàn ăn.37 Bỗng một phụ nữ vốn là người tội lỗi trong thành, biết được Người đang dùng bữa tại nhà ông Pha-ri-sêu, liền đem theo một bình bạch ngọc đựng dầu thơm.38 Chị đứng đằng sau, sát chân Người mà khóc, lấy nước mắt mà tưới ướt chân Người. Chị lấy tóc mình mà lau, rồi hôn chân Người và lấy dầu thơm mà đổ lên.39 Thấy vậy, ông Pha-ri-sêu đã mời Người liền nghĩ bụng rằng: “Nếu quả thật ông này là ngôn sứ, thì hẳn phải biết người đàn bà đang đụng vào mình là ai, là thứ người nào: một người tội lỗi! “40 Đức Giê-su lên tiếng bảo ông: “Này ông Si-môn, tôi có điều muốn nói với ông! ” Ông ấy thưa: “Dạ, xin Thầy cứ nói.”41 Đức Giê-su nói: “Một chủ nợ kia có hai con nợ: một người nợ năm trăm quan tiền, một người năm chục.42 Vì họ không có gì để trả, nên chủ nợ đã thương tình tha cho cả hai. Vậy trong hai người đó, ai mến chủ nợ hơn? “43 Ông Si-môn đáp: “Tôi thiết tưởng là người đã được tha nhiều hơn.” Đức Giê-su bảo: “Ông xét đúng lắm.”44 Rồi quay lại phía người phụ nữ, Người nói với ông Si-môn: “Ông thấy người phụ nữ này chứ? Tôi vào nhà ông: nước lã, ông cũng không đổ lên chân tôi, còn chị ấy đã lấy nước mắt tưới ướt chân tôi, rồi lấy tóc mình mà lau.45 Ông đã chẳng hôn tôi một cái, còn chị ấy từ lúc vào đây, đã không ngừng hôn chân tôi.46 Dầu ô-liu, ông cũng không đổ lên đầu tôi, còn chị ấy thì lấy dầu thơm mà đổ lên chân tôi.47 Vì thế, tôi nói cho ông hay: tội của chị rất nhiều, nhưng đã được tha, bằng cớ là chị đã yêu mến nhiều. Còn ai được tha ít thì yêu mến ít.”48 Rồi Đức Giê-su nói với người phụ nữ: “Tội của chị đã được tha rồi.”49 Bấy giờ những người đồng bàn liền nghĩ bụng: “Ông này là ai mà lại tha được tội? “50 Nhưng Đức Giê-su nói với người phụ nữ: “Lòng tin của chị đã cứu chị. Chị hãy đi bình an.” |
Meditation:
What fuels the love that surpasses all other loves? Unbounding gratitude for sure! No one who met Jesus could do so with indifference. They were either attracted to him or repelled by him. Why did a Pharisee invite Jesus to his house for dinner and then treat him discourteously by neglecting to give him the customary signs of respect and honor? [This account has some similarities to the account of Simon the leper in Matthew 26:6-13 and Mark 14:3, as well as the account in John 12:1-8.] Simon was very likely a collector of celebrities. He patronized Jesus because of his popularity with the crowds. Why did he criticize Jesus’ compassionate treatment of a woman of ill repute – most likely a prostitute? The Pharisees shunned the company of public sinners and in so doing they neglected to give them the help they needed to find healing and wholeness. The power of extravagant love and gratitude Why did a woman with a bad reputation approach Jesus and anoint him with her tears and costly perfume at the risk of ridicule and abuse by others? The woman’s action was motivated by one thing, and one thing only, namely, her love for Jesus – she loved greatly out of gratitude for the kindness and forgiveness she had received from Jesus. She did something a Jewish woman would never do in public. She loosened her hair and anointed Jesus with her tears. It was customary for a woman on her wedding day to bind her hair. For a married woman to loosen her hair in public was a sign of grave immodesty. This woman was oblivious to all around her, except for Jesus. Love gives all – the best we have She also did something which only love can do. She took the most precious thing she had and spent it all on Jesus. Her love was not calculated but extravagant. In a spirit of humility and heart-felt repentance, she lavishly served the one who showed her the mercy and kindness of God. Jesus, in his customary fashion, never lost the opportunity to draw a lesson from such a deed. The debt of gratitude for mercy and forgiveness Why did Jesus put the parable of the two debtors before his learned host, a religious Jew who was well versed in the Jewish Scriptures and who would have rigorously followed the letter of the Law of Moses? This parable is similar to the parable of the unforgiving official (see Matthew 18:23-35) in which the man who was forgiven much showed himself merciless and unforgiving. Jesus makes clear that great love springs from a heart forgiven and cleansed. Peter the Apostle tells us that “love covers a multitude of sins” (1 Peter 4:8). It was love that motivated the Father in heaven to send his only begotten Son, the Lord Jesus, to offer up his life on the cross as the atoning sacrifice for our sins. The woman’s lavish expression of love was an offering of gratitude for the great forgiveness, kindness, and mercy Jesus had shown to her. The stark contrast of attitudes between Simon and the woman of ill-repute demonstrates how we can either accept or reject God’s mercy and forgiveness. Simon, who regarded himself as an upright Pharisee, did not feel any particular need for pardon and mercy. His self-sufficiency kept him from acknowledging his need for God’s grace – his gracious gift of favor, help, and mercy. Are you grateful for God’s mercy and pardon? “Lord Jesus, your grace is sufficient for me. Fill my heart with love and gratitude for the mercy you have shown to me and give me joy and freedom to love and serve others with kindness and respect.” |
Suy niệm:
Đâu là chất đốt cho tình yêu mãnh liệt? Chắc chắn đó là lòng biết ơn vô bờ bến! Không ai gặp gỡ Đức Giêsu lại có thể lãnh đạm được. Hoặc là họ bị lôi kéo đến với Người, hoặc là họ Người loại trừ. Tại sao một bậc thầy mời Đức Giêsu đến dùng bữa tối mà lại đối xử bất kính với Người, bằng cách bỏ qua những nghi thức truyền thống để tỏ lòng kính trọng? Simon được biết là một người thu thuế trong số những người nổi tiếng. Ông lui tới với Đức Giêsu chỉ vì sự danh tiếng của Người với dân chúng. Tại sao ông phê bình cách ứng xử nhân hậu của Đức Giêsu đối với người phụ nữ xấu xa – được coi là một con điếm? Những người Pharisêu xa lánh đi chung với những người tội lỗi cách công khai. Khi làm như vậy, họ đã bỏ qua cơ hội giúp đỡ người tội lỗi tìm được sự chữa lành trọn vẹn. Sức mạnh của tình yêu và lòng biết ơn vượt trổi Tại sao người đàn bà mang tiếng xấu đến gần Đức Giêsu và xức dầu thơm cho Người cho dù bị nguy hiểm vì bị người ta nhạo báng và sỉ nhục? Hành động của người đàn bà được thúc đẩy bởi một điều, một điều duy nhất, đó là tình yêu dành cho Đức Giêsu và lòng biết ơn về sự tha thứ. Tuy nhiên, cô ta đã làm một điều mà không một người phụ nữ Do thái nào dám làm nơi công cộng. Cô đã xõa tóc mình ra và lau chân cho Đức Giêsu bằng nước mắt của mình. Theo phong tục, người phụ nữ trong ngày cưới phải cột tóc của mình lại. Vì một phụ nữ có chồng mà xỏa tóc nơi công cộng là dấu hiệu của sự trơ trẽn nhất. Người phụ nữ này rõ ràng đã không để ý đến những người xung quanh mình, ngoại trừ Đức Giêsu. Tình yêu cho đi tất cả – điều tốt nhất ta có Cô ta cũng làm điều mà chỉ có tình yêu mới có thể làm được. Cô đã lấy bình dầu quý giá nhất để xức cho Đức Giêsu. Tình yêu không tính toán của cô đi đến mức thái quá. Trong tinh thần khiêm tốn và thống hối tự đáy lòng, một cách quảng đại, cô đã phục vụ Đấng đã bày tỏ lòng thương xót và nhân từ của Thiên Chúa. Đức Giêsu, theo thói quen, không bao giờ bỏ lỡ cơ hội để đưa ra một bài học từ một sự kiện như thế. Món nợ biết ơn về lòng thương xót và sự tha thứ Tại sao Đức Giêsu đưa ra dụ ngôn về 2 người mắc nợ trước người chủ nhà trí thức của mình, một người Dothái đạo đức thông thạo từng câu trong Kinh thánh Dothái và là người giữ chi tiết các lề luật của Môisen? Dụ ngôn này tương tự như dụ ngôn người viên chức không biết tha thứ (Mt 18,23-35), trong đó người được chủ tha thứ nhiều lại có thái độ không có lòng thương xót và tha thứ. Đức Giêsu tuyên bố rõ ràng rằng tình yêu lớn lao chảy ra từ một tâm hồn đã được tha thứ và thanh tẩy. “Tình yêu che lấp nhiều tội lỗi” (1Pr 4,8).Chính tình yêu đã thúc bách Cha trên trời sai con một yêu dấu của mình, Chúa Giêsu, đến hiến mạng sống mình trên thập giá làm của lễ đền tội thay cho chúng ta. Sự bày tỏ tình yêu quảng đại của người đàn bà là cử chỉ biết ơn cho sự tha thứ, lòng nhân hậu, và thương xót mà Đức Giêsu đã dành cho cô. Sự tương phản hoàn toàn của những thái độ giữa ông Simon và người đàn bà có tiếng xấu cho thấy cách thức chúng ta có thể đón nhận hay khước từ lòng thương xót của Thiên Chúa. Simon, người tự coi mình là một Pharisêu công chính, lại không cảm thấy cần đến tình yêu và lòng thương xót. Sự tự mãn của ông đã ngăn cản ông hiểu biết sự thiếu thốn ơn sủng Chúa của mình. Bạn có biết ơn lòng thương xót và ơn sủng của Chúa không? Lạy Chúa Giêsu, ơn sủng Chúa quá đủ cho con. Xin Chúa đổ tràn đầy lòng con tình yêu và lòng biết ơn đối với lòng thương xót mà Chúa đã dành cho con, và ban cho con niềm vui và sự tự do yêu thương và phục vụ người khác với lòng nhân ái và tôn trọng. |